Hàn Mạc nhìn Hạ Học Chi, trong đôi mắt lộ ra nụ cười lãnh khốc, thấp giọng nói:
- Như nào? Dường như thế bá không tin tưởng… Chẳng qua thế bá suy nghĩ một chút sẽ tin, ngoại trừ y, còn ai có thể cứu chúng ta rời khỏi nơi đó… !
- Ngươi… nói bậy!
Hạ Học Chi nâng tay lên, dùng ống tay áo lau vết máu bên miệng:
- Y không thể… tuyệt đối không thể!
- Có gì không thể được?
Hàn Mạc ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén lạnh lùng đảo quả đám người bên cạnh, phất tay, đám hộ vệ Xuân Viên lập tức nhìn nhau, đều lui ra sau. Hành động vừa rồi của Hàn Mạc đã đủ kinh sợ bọn họ, trong lòng bọn họ, vị tướng quân trẻ tuổi này có thể làm bất cứ chuyện gì.
Tướng sĩ Ngự lâm quân bên cạnh biết Hàn Mạc có lời muốn nói với Hạ Học Chi, lại không tiện để người khác nghe thấy, cho nên mọi người cũng lui lại, chẳng qua hình thành vòng tròn hộ vệ, để phòng ngừa thích khách đột nhiên chạy đến tập kích Hàn tướng quân, ngay cả Tư Đồ Tĩnh, cũng bị ngăn ở ngoài vòng tròn bảo vệ.
Lúc này Tư Đồ Tĩnh kinh hồn bạt vía, ngay cả chủ tử của mình cũng bị đánh thành như vậy, mình càng không thể chọc giận Tiểu Diêm Vương Hàn Mạc vào lúc này.
Hiện giờ trong tay y hoàn toàn không có binh quyền, hơn nữa Hạ Miễn nằm trong tay Hàn Mạc, chẳng khác nào nhược điểm của mình cũng bị Hàn Mạc nắm trong tay, tiền đồ ảm đạm, khủng hoảng trong lòng thật sự không thể diễn tả bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235346/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.