Tất cả mọi người ngừng thở không thể tin được, Hạ Miễn không ngờ thật sự đổ ra số điểm lớn nhất, làm nhà cái, số điểm ngang nhau đã không còn gì có thể vượt qua hắn.
Nói cách khác, tất cả mọi người xác định, Hạ Miễn đã thắng trong ván bài liên quan tới sống chết này!
Hàn Mạc không cần đổ xúc xắc, đã thất bại!
Một mảnh yên tĩnh, Hạ Miễn dùng ánh mắt như sói đói nhìn chằm chằm Hàn Mạc, đã thấy Hàn Mạc bỗng nhiên vỗ tay, trên mặt không có chút bối rối, thậm chí giơ ngón cái lên nối:
- Thủ đoạn của Hạ giáo úy, thật sự rất cao, hôm nay nhìn thấy, khâm phục khâm phục!
Hạ Miễn nói:
- Hàn tướng quân, thắng bại đã phân, Hàn tướng quân nhất ngôn cửu đỉnh, chắc sẽ không quỵt nợ chứ?
- Thắng bại đã phân?
Hàn Mạc ra vẻ kinh ngạc:
- Sao lại nói vậy, ngay cả xúc xắc ta cũng chưa đổ, có thể nào đã phân thắng bại?
Hạ Miễn nhíu mày, hắn đổ ba xúc sắc, đó là điểm "con báo", xúc xắc so lớn nhỏ, không thể lớn hơn nữa, cho dù Hàn Mạc đổ ra điểm gì, cũng chắc chắn thua.
Dựa theo quy củ bình thường, nếu nhà cái đổ con báo là ăn hết, có thể trực tiếp thu bạc của đám cờ bạc.
Chẳng qua nếu Hàn Mạc nói như vậy, Hạ Miễn đành cười nói:
- Vậy mời Hàn tướng quân đổ xúc xắc!
Hắn đẩy cốc lại.
Hàn Mạc cười ha ha, lấy xúc xắc từ trong cốc ra:
- Rất nhiều năm không có chơi trò này, rất ngượng tay, nếu đổ không tốt, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235339/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.