Tiêu Linh Chỉ tức giận xuống lầu, nàng thấy Hàn Mạc rất đáng giận, mỗi một lần gặp hắn đều bị hắn khinh bạc.
Nàng và Tiểu Quân ra khỏi quán trà đột nhiên cảm thấy tim đập trống ngực, mặt nóng phừng phừng, đành cúi đầu đi nhanh về phía trước, Tiểu Quân đi sau gọi :
- Tiểu thư, đừng đi nhanh quá, nô tì theo không kịp.
Tiêu Linh Chỉ nghĩ đến gương mặt Hàn Mạc là răng cắn chặt vào nhau, nhưng khi hắn hỏi câu kia thì trong lòng gợn sóng không ngớt.
Có phải mình thích hắn không?
Nếu không thích vì sao hắn hỏi câu này mình lại tức giận? chẳng lẽ hắn khinh phù vô lễ? nếu không thích hắn vì sao để ý việc hắn thành thân, để ý việc hắn có nữ nhân khác? Nếu không thích hắn, sao mình lúc nào cũng nhớ đến hắn, luôn nhắc nhở hắn?
Nàng thấy con tim mình đập loạn lên.
- Tiểu thư, cẩn thận!
Tiểu Quân đi sau kêu lên. Tiêu Linh Chỉ giật mình tỉnh lại thì thấy vai mình va phải một vật, vật này rất cứng, làm cho vai nàng đau nhức.
Lúc đó một trận gió thổi qua, dường như có ai đó lùi lại, lại nghe một nam nhân nói:
- Tiểu thư, rất xin lỗi, cô… không sao chứ?
Tiêu Linh Chỉ ngước lên nhìn người nọ, người này đôi mắt rất sâu, mũi cao, dáng người không cao lớn nhưng mang một khí chất đặc biệt. Đôi mắt rất sâu hờ hững khi nhìn thấy khuôn mặt Tiêu Linh Chỉ thì toát ra vẻ kinh ngạc, sau đó bình thường trở lại nở một nụ cười.
Bên cạnh người này còn có một nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235301/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.