Tiêu Linh Chỉ nhắc nhở, khiến Hàn Mạc càng cảm kích nàng, tuy rằng nàng luôn tỏ vẻ lạnh lùng thản nhiên, nhưng từ lúc rời kinh đến nay, nàng luôn lặng yên không có động thái gì nhưng lại luôn đưa ra những lời khuyên hữu ích cho hắn.
Từ trước đến giờ, Hàn Mạc vẫn không lường hết trong mái đầu nhỏ xinh của nàng có bao nhiêu mưu trí, nhưng hiện tại hắn đã hiểu được, trên thực tế, nàng là người tinh anh, thông tuệ hơn hẳn hắn vài phần.
Hàn Mạc khẽ nói:
-Tạ quân sư!
Tiêu Linh Chỉ vẫn lạnh nhạt:
-Không cần cảm tạ ta, ta chỉ là lo dân chúng đến lúc đó sẽ bị chết đói thôi.
-Quân sư có cao kiến gì không?
Hàn Mạc mỉm cười hỏi.
Tiểu Linh Chỉ lườm Hàn Mạc một cái, cười lạnh:
-Hàn tướng quân hỏi gì lạ vậy. Ngài là quan hộ lương, cao kiến hẳn là ngài đã tính tới, ta là một tiểu nữ, sao dám qua mặt?
Rồi hướng Tiểu Quân nói:
-Chúng ta đi!
Hàn Mạc nhìn theo bóng dáng uyển chuyển của nàng lướt trong gió, khẽ lắc đầu, rồi nhằm thẳng huyện nha mà tới.
Quận thủ Nghi Xuân lúc này đang ngồi ở hậu đường của nha môn, không hề ngạc nhiên khi thấy Hàn Mạc, tiến ra cửa chào đón:
-Hàn tướng quân, làm phiền, xin mời ngồi xuống, thư thả thưởng trà.
Hàn Mạc ngồi xuống, mỉm cười hỏi:
-Quận thủ đại nhân triệu kiến Hàn Mạc, không biết là có gì chỉ giáo?
Tư Đồ Tĩnh cười ha hả:
-Không phải là triệu kiến, mà là mời. Bản quan nào dám triệu kiến Hàn tướng quân. Hàn tướng quân, hai hôm nay bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235274/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.