Hàn Mạc nghe Tiểu Quân nói lập tức cảnh giác. Thật ra hắn vẫn lo rằng sẽ có người tập kích đoàn xe nhưng hắn tin tưởng 2000 Ngự lâm quân, dù sao đây đều là tinh binh, không phải ai cũng dám động thủ. Tuy nhiên nghe Tiểu Quân nhắc nhở Hàn Mạc hiểu ra rất có thể có người không màng tới sự yên ổn của nước Yến mà ra tay phá hoại, bất chấp thủ đoạn.
Còn về địch quốc thì trong thời gian ngắn tổ chức đủ người để tập kích 2000 Ngự lâm quân hộ lương hoặc là cực khó mà khả năng thành công rất thấp.
Nhưng cần phải cảnh giác, đây là lương thực, một mồi lửa là sẽ đốt rụi, dân chúng không có lương sẽ tạo phản. Dù không đốt lương thành công mà giết được ngựa thì cũng đồng dạng tác dụng, thiếu ngựa vận chuyển thì lương cũng không đến được quận Nghi Xuân, kết quả cũng là dân chúng tạo phản.
Hàn Mạc cảm giác chính mình mồ hôi lạnh chảy ra, không thể tưởng hộ lương là chuyện khó khăn nhường vậy, tưởng là nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành là hoàn toàn sai lầm. Công thì không có bao nhiêu, thất bại thì sẽ rất thảm, tương lai mịt mù, còn có vô số nạn dân chết vì mình.
Xem ra mình còn rất nhiều điều phải học, hơn nữa nhiệm vụ như thế này so với âm mưu quỷ kế không kém nguy hiểm.
Tiêu Linh Chỉ phái Tiểu Quân đến nhắc nhở mình cảnh giác, so ra nàng kinh nghiệm hơn mình nhiều.
Hàn Mạc triệu kiến 3 vị phó tướng, dặn dò một hồi đề phòng có người phóng hỏa đốt lương, tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235225/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.