Tiết Thiệu nhìn Mộ Dung Hạc đằng đằng sát khí hơn nữa người đông thế mạnh, Hàn Mạc cố nhẫn nhịn, nhưng chỉ sợ hôm nay cũng không chiếm được thứ tốt, liền vội vàng tiến lên trước nói:
- Mộ Dung đại nhân, Hàn Hộ quân úy vừa mới đến.!
Hắn chưa nói xong, Mộ Dung Hạc đã lạnh lùng quát lớn:
- Ngươi là ai? Ở đây không có chỗ cho người xen vào. Cút ngay cho ta.
Hắn nói không nể mặt Tiết Thiệu một chút nào cả.
Mặt của Tiết Thiệu tối sầm lại, hắn tuy rằng tính tình ngay thẳng, nhưng tham gia quân ngũ nhiều năm, biết rõ quy củ trên ra lệnh dưới thi hành, còn biết trong quân đội kiêng kị nhất là bên dưới phạm thượng, một khi động chạm tới sự tôn nghiêm của bề trên, phiền toái về sau liên tiếp không ngừng, hậu hoạn vô cùng.
Hắn cố nhẫn nhịn, hơi xiết chặt tay, không dám nói thêm nữa nhưng trong lòng vô cùng ấm ức.
Hàn Mạc tay phải cầm roi, nhẹ nhàng gõ lên tay trái của Tiêu Pha, nhàn nhạt nói:
- Đánh một trăm trượng ư? Chống lại thượng cấp ư? Ha ha. Tôi thật sự không hiểu! Mộ đại nhân, nếu tôi chống đối bề trên thì ngài lại là kháng chỉ không tuân.
Mộ Dung Hạc ngẩn ra, lập tức quát tháo:
- Ngươi nói bậy bạ gì vậy?
Hàn Mạc cuời nhạt nói:
- Mộ đại nhân lẽ nào không biết thánh thuợng đã phong ta là Hộ quân úy Báo Đột doanh, lời vàng ý ngọc của thánh thuợng lẽ nào ngài lại không tin tuởng?
Mộ Dung Hạc nhíu mày lại, một tên thuộc hạ thì thầm vào tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235194/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.