Hàn Mạc híp mắt, cười ha ha nói:
- Hay là thôi đi, tiễn pháp của ta không thể sánh cùng ngài!
Hắn nói thật, tiễn pháp của Tiết Thiệu là cao thủ, mà bắn cung không phải sở trường của hắn .
Tiết Thiệu quyết tâm cho Hàn Mạc mất mặt, không buông tha nói:
- Hàn Hộ quân úy khiêm tốn. Hoàng thượng đã phong ngài làm Hộ quân úy, lại đến đây hẳn là không phải bất tài. Nhân lúc các huynh đệ đều ở đây, ngài biểu diễn một chút xem năng lực thế nào?
Hai mắt hắn mở to, như sợ Hàn Mạc chạy mất.
Hàn Mạc bất đắc dĩ thở dài. Tiết Thiệu kiên trì như vậy, hơn nữa bốn phía đều có người nhìn hắn, nếu hắn cự tuyệt thì mất hết uy danh, sau này sẽ bị khinh thường làm sao còn chinh chiến?
Tuy hắn định khiêm tốn một chút, nhưng bây giờ bị ép như vậy không thể yếu đuối lùi bước, mà cũng không thể quá nổi bật, trầm ngâm một chút sau đó gật đầu đồng ý:
- Nếu như vậy, Hàn Mạc cũng chỉ có bêu xấu vậy!
Hắn từ từ vén tay áo lên, Tiết Thiệu hỏi:
- Hàn Hộ quân úy ngài dùng mấy thạch cung ta cho người lấy đến?
Hàn Mạc cười thân thiện:
- Tiết Hộ quân úy, đại cung của ngài có thể cho ta mượn một chút?
Tiết Thiệu giật mình, không dám tin hỏi lại:
- Hàn Hộ quân úy, cung của ta là 300 cân, ngài…ngài dùng nó được sao? Đây không phải chuyện đùa!
Trong mắt hắn đầy nghi ngờ, Hàn Mạc làm sao có thể dùng Tam thạch cung.
Các tướng sĩ đều ngơ ngác nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235192/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.