Vẻ mặc Hàn Mạc thoạt nhìn rất thản nhiên, dường như kể một chuyện thật như ban ngày vậy, với vẻ mặt như vậy làm cho Tiêu Minh Đường mấy người trong lòng hoảng hốt.
Bọn họ từ nhỏ ở kinh thành lớn lên, không giống như dân chúng dân chúng, bọn họ biết khá nhiều chuyện liên quan đến Tây hoa thính.
Tây hoa thính là tổ chức bí mật, độc dược là vũ khí không thể thiếu, tuy bọn họ không biết Tây hoa thính có dược phẩm ti, nhưng biết nơi đó có các cao thủ dùng độc, phối độc và hạ độc, mà bây giờ Hàn Mạc là thính trưởng Tây hoa thính, trên người mang theo độc dược cũng là lẽ tất nhiên, sau đó lặng lẽ hạ độc, chuyện này cũng có khả năng xảy ra.
Tuy nhiên Tiêu Minh Đường rất là nghi ngờ, bọn họ không tin Hàn Mạc thật sự hạ độc bọn họ, nhưng trước ánh mắt Hàn Mạc lãnh đạm, ánh mắt đó làm bọn họ bất an.
- Ngươi … ngươi nói chúng ta trúng độc, có bằng chứng gì?
Hạ Tuấn Dật ánh mắt đã bán đứng hắn, hiển nhiên hắn đang bối rối.
Hàn Mạc vẫn ngồi trên ngựa, quét mắt nhìn xuống toàn bộ bọn họ, nhún vai, thản nhiên nói:
- Cần gì bằng chứng, ta cùng kẻ hạ độc không có quan hệ, tìm không được bằng chứng!
Hàn Mạc vừa nói như vậy, đám người Tiêu Minh Đường nghĩ rằng hắn muốn thoát khỏi sự liên đới, sợ Hàn Mạc chạy mất, ra hiệu một cái, bốn năm người vây lại Hàn Mạc, Tiêu Minh Đường hung dữ nói:
- Hàn Mạc, nếu ngươi không động tay chân, ngươi làm sao biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235124/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.