Cái từ "thính trưởng" hay giám đốc sở, trước thời Hàn Mạc đi xuyên thời gian cũng từng nghe qua, lúc ấy, "thính trưởng" chưa hẳn đã là một nhân vật ghê gớm lắm, nhưng cũng không đến nỗi tệ hại như một quan viên hèn mọn.
Phòng công an, phòng giao thông, phòng cảnh sát..., giám đốc của những nơi này nhiều cả lô cả mớ. Nhưng vào thời ấy nghe thấy hai chữ "thính trưởng" lại khiến lòng dậy lên một cảm giác thân thuộc mơ hồ.
Tuy nhiên, cái tổ chức "Tây hoa thính" - phòng khách phía Tây làm cho Hàn Mạc có cảm rất xa lạ.
Lúc ở quận Đông Hải, đôi lúc Hàn Mạc có nghe thấy cụm từ "phòng khách phía Đông", hắn không biết tí ti gì về cái tổ chức "phòng khách phía Đông" này, nhưng qua lời lẽ e dè kính cẩn của các quan viên, cũng có thể thấy được "phòng khách phía Đông" là một cơ quan rất máu mặt.
Hàn Mạc thật không hiểu, cùng đều là nhà khách, vì sao Đông hoa thính thì được kính sợ, còn Tây hoàn toàn ngược lại, nó dường như là một trò đùa chua chát.
Thị ngự sử -Hàn Bố Thu được xem như người phát ngôn của nhà họ Hàn ở Ngự sử đài, lúc này, rốt cuộc phải bước ra, quỳ xuống:
- Khởi tấu thánh thượng, việc này nhất định không thể được. Hàn Mạc trong lúc dẹp loạn đã lập công lớn, đó là việc thiên hạ đều biết. Vượt qua núi non hiểm trở, soái lĩnh chưa đến một ngàn kị binh phía sau đột kích, mở cửa lớn, nói thì đơn giản, để làm được e rằng chẳng có mấy ai. Nước Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235114/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.