Dương lão lục chưa dứt lời, từ bên cửa hơn 10 gã đàn ông to cao lũ lượt đi ra, bên hông mang đao, đứng thẳng người, như để bảo vệ. Mọi người thấy rõ là chuyện thường ngày nên không ai có ý kiến.
Dương lão lục tươi cười, đi ra cửa bên trái :
- Thả Nam phong trư!
Vừa dứt lời, lập tức thấy bên cửa trái đi ra hai người mặc áo da thú, đầu tóc giống như tù phạm, chân đi đất, trên chân có vết máu dày đặc. Hai người dáng vẻ gầy yếu, bước đi không vững. Người trong võ lâm chỉ cần liếc mắt cái cũng biết hai người không có võ công, hơn nữa thể lực suy yếu.
Hai người tóc tai bù xù, ánh mắt ảm đạm thất thần, thoạt nhìn tựa như hai bóng ma vậy.
- Thả Ngụy quốc cẩu!
Đợi cho Nam phong nhân đến giữa đài, Dương lão lục lại hô về phía cửa phải.
Rất nhanh, từ bên phải đi ra hai người khác, mặc áo thô, chân đi giày của Ngụy quốc. Bọn họ có thói quen mặc quần bó sát, khác hằn người Yến quốc thích phục sức rộng rãi. Hai người uể oải như tượng gỗ đi vào giữa đài, đứng phía đối mặt Nam phong nhân.
Nam phong nhân ngẩng đầu nhìn người nước Ngụy. Mà người nước Ngụy cũng nhìn Nam phong nhân. Bốn người tám con mắt đều đờ đẫn mụ mị, không có một tia sinh khí.
Hàn Mạc lúc này đã hiểu rốt cục Kim Tiền Phường chơi trò gì.
Nếu hắn đoán không sai, đây là trò võ sĩ giác đấu thời La Mã cổ, là sinh tử quyết đấu, máu tanh tàn khốc.
Tuy nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235102/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.