Hàn Mạc mỉm cười nói:
Trời đất đang lúc hoàng hôn, khí tức khắc nghiệt càng tràn lan thêm.
Quân phòng thủ nghe được tiếng kèn trầm thấp bên quân thế gia truyền đến, tiếng kèn kia giống như âm thanh chết chóc tràn ngập trời đất, báo trước sắp xảy ra cảnh đẫm máu và tử vong.
Diệp Vô Nhai trầm giọng căn dặn quân phòng thủ chuẩn bị tốt để nghênh chiến, đầu người rậm rạp trên tường thành.
Hắn chẳng những có tin tưởng đối với sự chắc chắn của quan Lê Cốc, cũng tràn đầy tin tưởng đối với sức chiến đấu của quân Diệp gia. Nhiều năm như vậy, quận Bột Châu chỉnh quân chuẩn bị chiến tranh, cho dù là người hay là trang bị, đều tiến hành sắp xếp tốt nhất. Diệp thị gia tộc rất tự tin, sức chiến đấu của quân đội bọn họ, tuyệt đối không thua bất cứ gia tộc nào của nước Yến.
Nhưng bọn họ cũng không dám quá mức khinh thường sức chiến đấu của quân thế gia.
Chỉ nói Hàn gia và Tiêu gia, quân đội của bọn họ cũng đều có sức chiến đấu rất mạnh, đặc biệt là Hàn gia quận Đông Hải, mọi người nơi đó, thể trạng vốn là cường tráng nhất nước Yến, hơn nữa tính tình cũng lỗ mãng nhất, nếu thật sự liều mạng, mỗi người đều được cho là một con mãnh hổ.
Đông Yến lập nước trăm năm, trong đó không ít lần bình định trộm cướp chống kẻ thù ngoài, nhưng chiến tranh quy mô lớn của thế gia, vẫn là lần đầu tiên. Tích luỹ trăm năm của hai nhà Diệp Ngô, rốt cục tới thời khắc quyết phân cao thấp với toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235065/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.