Translator: Lục Tịnh An
Sau khi lau khô tóc, rồi được rót một chén thuốc xong, Tô Án nhìn sắc trời ngoài cửa sổ thấy đã quá trưa, bỗng nhớ ra sắp đến giờ thái tử tan học, vội vàng cáo từ nội thị đã giúp hắn chỉnh trang, rồi đi ra khỏi cổng điện, vừa rẽ qua khúc cua suýt nữa thì đụng vào một người.
Hắn nhìn kĩ lại, là một nội thị trung niên, đang mặc mãng bào đơn màu xanh đen[1], đeo loan đai[2], đầu đội mũ ô sa thiếp vàng. Nhìn phẩm cấp của trang phục, chắc là một vị thái giám, có khuôn mặt trái xoan tươi tắn, mày nhạt mắt sáng tương đối thanh tú.
[1]
[IMG]
[2]
[IMG]
Thái giám kia mỉm cười chắp tay với hắn: "Suýt nữa đụng phải Tô thị độc, đắc tội đắc tội."
Tô Án cảm thấy giọng nói của hắn hơi quen tai, cẩn thận nhớ lại một lát, thất thanh nói: "Lam công công?"
Lam Hỉ cười với ý tứ sâu xa: "Hóa ra Tô thị độc vẫn nhớ duyên gặp mặt với ta."
Tô Án chắp tay: "Nào chỉ là nhớ, hôm qua may mà công công tốt bụng cứu giúp, tại hạ vô cùng cảm kích."
Lam Hỉ ra dấu chớ lên tiếng, đè thấp giọng nói: "Nơi này nhiều người qua lại, không tiện lắm, chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện đi."
Hai người đi dọc theo hành lang một đoạn, rồi rẽ vào một gian phòng trống. Lam Hỉ đánh giá Tô Án một lượt rồi mới nói: "Tô tướng công không giống lệnh tôn lắm, nhưng lại khá giống lệnh tổ phụ."
Tô Án hơi kinh ngạc: "Lam công công quen biết tổ phụ và gia phụ sao?"
Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-tai-the/252612/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.