Translator: Lục Tịnh An
Không bao lâu sau, một thái y già đeo hòm thuốc chạy nhanh vào, hành lễ với thái tử.
Chu Hạ Lâm mất kiên nhẫn vung tay: "Miễn miễn, Lâm thái y, khám bệnh nhanh đi."
Bộ xương già của Lâm thái y đã chạy muốn rớt ra luôn, chẳng dám thở mạnh dưới ánh mắt hùng hổ dọa người của thái tử, bắt mạch viết đơn thuốc một cách cẩn thận, dặn dò cung nhân xong lập tức đi hốt thuốc sắc thuốc.
Lúc này mới khấu đầu bẩm báo: "Điện hạ, Tô thị độc bị cảm lạnh, không có gì đáng ngại. Chẳng qua nguyên khí không đủ, mạch tượng khá yếu ớt, sau này buộc phải dùng thuốc có tính ôn hòa để tẩm bổ, từ ngày này qua tháng nọ, bồi dưỡng căn cơ, mới có thể khiến cơ thể khỏe mạnh hơn."
Tô Án bĩu môi, nguyên khí gì chứ, thứ không nhìn thấy cũng chẳng sờ được, ai mà biết nó có đủ hay không? Thật ra là do thân thể này quá thiếu rèn luyện nên hệ miễn dịch kém, xem ra sau này phải lập ra một kế hoạch tập thể dục, vận động quyết định mạng sống mà.
Thái tử lại cho là đúng, căn dặn sau này phải chuẩn bị thuốc bổ mỗi ngày, sắc xong thì đưa đến đông cung.
Sau khi cho Lâm thái y lui, sắc trời đã sập tối, trong cung đèn đuốc sáng rực, Tô Án bỗng nhớ ra thời gian khóa cửa cung sắp đến, vội nói: "Điện hạ, cửa cung sắp khóa rồi, thần phải mau chóng ra ngoài."
Chu Hạ Lâm xê dịch ở bên giường, cảm thấy còn rộng chỗ, bèn dứt khoát cởi đôi ủng da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-tai-the/252610/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.