Bùi Cô Cẩm ngạc nhiên nhìn Tống Vân Tang. Lời này của Tang Tang có nghĩa là... là một vẫn luôn hối hận vì đêm hắn chết vì nàng đã nói sai rồi sao? Nàng nói Duẫn Tư Giác ở ngay ngoài phòng giam, nói có những nguyên nhân khác. Cho nên, nếu không có những nguyên nhân này, nàng sẽ không trả lời hắn như vậy sao?
Hoàng Tư Nghiên thở dài, nhẹ giọng nói: "Chuyện này không thể trách ngươi được. Nếu lúc trước khi ta cùng Hoằng Ngọc sắp đặt mọi chuyện có thể suy nghĩ chu đáo hơn một chút... Nếu chúng ta không cần ngươi hỗ trợ bám lấy Duẫn Tư Giác, ngươi cũng sẽ không nói với Bùi Cô Cẩm những lời như vậy. Ngươi muốn trách thì trách ta đi."
Tống Vân Tang lắc lắc đầu: "Nếu không phải các ngươi tìm được chứng cứ phạm tội của Duẫn Tư Giác, đừng nói A Cẩm, ngay cả ta cũng khó trốn một kiếp. Đây là chuyện giữa ta và A Cẩm, là lỗi của ta, ta nên sớm giải hòa cùng chàng mới đúng..."
Thông qua cuộc trò chuyện của các nàng Bùi Cô Cẩm có thể chắp vá thành chân tướng toàn bộ những chuyện đã xảy ra: sau khi hắn bị nhốt vào Chiêu ngục, Hoàng Tư Nghiên cùng Duẫn Hoằng Ngọc tìm được chứng cứ phạm tội nào đó của Duẫn Tư Giác. Vì bắt được chứng cứ có liên quan nên bọn họ cần phải có một người bám lấy Duẫn Tư Giác. Vừa vặn Bùi Cô Cẩm yêu cầu gặp mặt Tống Vân Tang lần cuối cùng Duẫn Tư Giác đồng ý, đi tìm Tống Vân Tang. Tống Vân Tang vì bám lấy Duẫn Tư Giác, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-chuong-tam-kieu/1302132/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.