Tống Vân Tang nghe nói như thế, hai con ngươi sáng ngời lên. Nàng không hề chớp mắt nhìn Bùi Cô Cẩm, trong mắt của nàng dâng lên sự cảm kích, yêu thương cùng vui mừng: "A Cẩm, ta rất vui."
Khóe miệng Bùi Cô Cẩm không tự giác nhếch lên: "Ta cũng rất vui."
Hai người lại ôm nhau một lúc lâu, Bùi Cô Cẩm nắm tay của Tống Vân Tang đi vào trong viện: "Mộ lát nữa ta đi bắt Hạ Chính Nghiệp, lại lật lại vụ án của Sầm quản sự y. Chờ thêm vài ngày nữa sửa khẩu cung xong, chúng ta đã có thể quay về kinh."
Khóe mắt đuôi lông mày của Tống Vân Tang đều là ý cười: "Thật tốt quá, hiện tại ta đi viết một phong thư cho phụ thân nói cho ông ấy tin tức tốt này."
Bùi Cô Cẩm đáp một tiếng. Hai người đi về phía thư phòng, Tống Vân Tang thấy bốn phía không có ai, bỗng nhiên đứng lại giữ chặt Tay của Bùi Cô Cẩm, mềm giọng nói: "A Cẩm, chàng ôm ta qua đó, có được không?"
Tên tiểu nhân trong cơ thể Bùi Cô Cẩm lại nháy mắt bay lên trời! Từ trước đến nay ở bên ngoài Tang Tang đều thẹn thùng, hiện tại lại chủ động đưa ra yêu cầu bảo hắn ôm nàng đi! Tiểu biệt thắng tân hôn, cổ nhân nói không bao giờ sai! Nhìn Tang Tang của hắn đi mới tách ra một buổi tối đã dính hắn như vậy!
Bùi Cô Cẩm vô cùng nhiệt tình ngồi xuống ôm lấy Tống Vân Tang, ngẩng đầu bước đến thư phòng. Sau khi vào nhà, Bùi Cô Cẩm vốn định buông Tống Vân Tang xuống, Tống Vân Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-chuong-tam-kieu/1302117/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.