Nói xong những lời này, sắc mặt của Bùi Cô Cẩm âm trầm, đi nhanh đi vào trong phòng. Quả nhiên không phải oan gia không gặp mặt! Lúc Bùi Cô Cẩm đến Mẫn Chiết, cố ý suy tính để không đi qua Hàng Châu, bởi vì muốn tránh vị gia chủ Tiêu gia này. Hắn còn chưa quên chuyện kiếp trước, tên què này vừa nhìn thấy Tang Tang đã say đắm dung mạo như thần tiên của nàng, không hề kiên kị hắn đã thành thân với Tang Tang rồi, còn bu bám Tang Tang mãi không buông tha! Nhưng không ngờ, hắn không đi Hàng Châu, Tiêu Việt Băng lại tự lết đến đây nơi này! Hắn chỉ rời đi một lát đã bị Tiêu Việt Băng chui vào lỗ hổng!
Bùi Cô Cẩm không tinh thông nhạc lý, lúc nghe được tiếng sao không có phản ứng gì, thấy đám người sắc mặt của Hạ Chính Nghiệp không được tự nhiên, hắn mới nhớ tới Tiêu Việt Băng gia chủ Tiêu gia cũng thiện thổi sáo. Bùi Cô Cẩm lập tức cảm thấy không đúng, đá Hạ Chính Nghiệp ngả lăn vọt ra ngoài, quả nhiên gặp được Tiêu Việt Băng.
Bùi Cô Cẩm ngồi xuống ở bên cạnh Tống Vân Tang, dục vọng chiếm hữu rất lớn ôm lấy nàng: "Sớm nghe nói Tiêu công tử đi lại khó khăn, hôm nay vừa thấy, mới biết được Tiêu công tử còn mù cả hai mắt."
Tiêu Việt Băng nở nụ cười. Hắn ta đặt gói tiền vào trong lòng sau đó nâng tay mở dải lụa trắng đang che mắt ra. Dưới lớp lụa trắng, một đôi phượng mắt hẹp dài, mf chỗ nào? Tiêu Việt Băng chắp tay cúi người: "Bái kiến Khâm sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-chuong-tam-kieu/1302111/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.