Dao găm đâm thẳng vào cánh tay của Bùi Cô Cẩm, khóe miệng Bùi Cô Cẩm giật giật. Đột nhiên hắn tự kiểm điểm một chút, có thể hắn thật sự qua làm khó Sầm Tu Kiệt rồi, xem này thằng nhãi con lo lắng như vậy, còn nghĩ ra những chủ ý không đâu gì rồi! Nhưng trong thùng xe, giọng nói của Tống Vân Tang có chút khiếp đảm vang lên: "A Cẩm... A Cẩm, bên ngoài làm sao vậy?" Bùi Cô Cẩm cũng không biết dây thần kinh nào của hắn có vấn đề rồi, vốn dĩ đang muốn né tránh chiếc dao găm kia lại ngừng lại một chút, thực sự để cho Sầm Tu Kiệt rạch một đường trên cánh tay của hắn!
Dao găm của Sầm Tu Kiệt là A Đông cho nó cũng là binh khí của Cẩm Y vệ nên vô cùng sắc bén. Bùi Cô Cẩm chỉ để cho nó rạch nhẹ một đường máu đã lập tức trào ra, thấm ướt tay áo. Đứa trẻ lưu dân trước đó muốn lén chui lên xe ngựa kia vừa mới hết choáng váng đứng lên, chỉ thấy tiểu công tử xinh đẹp đứng một bên nhanh tay ném cái gì đó về phía nó. Tiểu lưu dân cúi đầu nhìn lại, thấy một con dao găm dính máu.
Tiểu lưu dân choáng váng. Sầm Tu Kiệt đỡ lấy Bùi Cô Cẩm, hô to về phía xe ngựa: "Đại nhân! Đại nhân, ngài không sao chứ?"
Giọng nói của nó vô cùng thê lương, giống như giây tiếp theo Bùi Cô Cẩm sẽ qua đời ngay tại chỗ. Bùi Cô Cẩm thật muốn liếc mắt xem thường nó, nhưng màn xe ngựa bị xốc lên, Tống Vân Tang bước ra với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than-chuong-tam-kieu/1302103/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.