Chương trước
Chương sau
Một ngày..

Hai ngày.

Ba ngày.

Hơn nửa tháng sau.

Sáng sớm, Đổng Học Bân đang ngồi trong phòng làm việc của mình ăn bánh bao và sữa đậu nành do Tô thư ký mua cho hắn, hai cú điện thoại ngoài ý muốn gọi tới.

Người thứ nhất là vợ mình Tạ Tuệ Lan.

"A lô, làm gì thế?" Trong điện thoại là tiếng cười của Tạ Tuệ Lan.

Đổng Học Bân đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống, "Ăn điểm tâm, em ăn chưa?"

Tạ Tuệ Lan cười cười, "Em cũng vừa ăn xong, nói chính sự đi, rút huyện lập thị xuống tới chưa?"

Đổng Học Bân vui vẻ, nói: "Anh không sốt ruột em gấp cái gì hả? Anh thấy còn sớm lắm, phỏng chừng nhanh nhất cũng phải một hai tháng sau, dù sao không phải việc nhỏ, cấp trên phải phê, các phương diện cũng phải phối hợp, ừm, làm sao vậy? Hỏi cái này để làm gì? Em có việc nhi?"

Tạ Tuệ Lan nói: "Có việc, nghe nói anh hiện tại đã bắt đầu điều người qua?"

Đổng Học Bân ừm một cái, " Bộ hạ cũ cấp bậc thiếu, chờ sau khi rút huyện lập thị sẽ không có tư cách đến đây, anh làm cho bọn họ trước, đến lúc đó vận tác một chút cùng nhau đề lên, cũng bớt bọn họ ba năm năm tích lũy lý lịch." Nói đến đây, Đổng Học Bân mới phản ứng, "Có ý gì? Em cũng có người muốn đến đây? Bất quá anh nói trước, có thể sớm khiến cho bên anh điều người đến đây đều là thành phố ngoại lệ, cũng không được bao nhiêu danh sách, bên anh đều cho dùng không khác biệt lắm, muốn làm phạm vi lớn thì ảnh hưởng cũng không tốt."

Tạ Tuệ Lan nói: "Em biết, không cho anh tắc người đâu, đến lúc đó sau khi rút huyện lập thị các người bên kia khẳng định trống không ít chức vụ, còn phải thiết lập phòng ban mới, nhân số trống rất lớn, em cũng không muốn nhiều, anh lưu cho em hai chức vụ cấp chính khoa, em bên này có hai quan hệ phải trả, chức vụ cụ thể anh xem rồi làm, không cần rất cao, nhưng không nên quá thấp, tạm ổn là được, ha ha."

"Chờ đặc cách xong rồi điều tới? Vậy không thành vấn đề." Đổng Học Bân đáp ứng, "Được rồi anh đã biết, đến lúc đó em đem tư liệu hai người đó cho anh, bên này anh an bài."

Bên này vừa cúp, điện thoại lại tới nữa.

Người thứ hai gọi điện thoại là thím hai của Tuệ Lan Từ Lệ Phân gọi tới.

"Chào thím hai." Đổng Học Bân cười chào hỏi.

Từ Lệ Phân cũng hàn huyên vài câu việc nhà với hắn, còn nói tới mười ngày sau khi Phương Thủy Linh và Tạ Nhiên đính hôn, cuối cùng mới chuyển giọng nói: "Tiểu Bân, huyện bên con cũng sắp cải cách cơ cấu, đến lúc đó hẳn là có thể trống không ít chức vụ?"

Đổng Học Bân chớp mắt nói: "Đúng vậy, có phân phó thím cứ nói."

Từ Lệ Phân nói: "Thím có con trai của một bạn học cũ, vẫn đều là một khoa trưởng, quan hệ cùng lãnh đạo cũng bình thường, trong đơn vị là không có hy vọng đi lên, con nhìn bên kia có thể chừa cho thím một chức vụ phó xử hay không, điều động bên này thím an bài, con chỗ đó tiếp người là được."

Đổng Học Bân không hai lời nói: "Không thành vấn đề."

"Được, vậy thím hai sẽ không cảm ơn nha? Ha ha." Từ Lệ Phân nói.

"Coi thím nói kìa, chút việc nhỏ ấy tính cái gì." Đổng Học Bân nói.

Trước đây đều là Đổng Học Bân cầu người trong nhà làm việc đi, ví dụ như lăn qua lăn lại một điều động, ví dụ như chuyện này làm không được phải tìm người, dù sao một người trưởng bối của Tạ gia đều là quyền cao chức trọng, nhưng hiện tại, Đổng Học Bân cũng dần dần đi vào thượng tầng, lập tức cũng muốn nhậm chức bí thư thị ủy, quan càng làm càng lớn, quyền lực cũng càng ngày càng rộng, người nhà Tạ gia cũng chậm rãi có chuyện trên công tác cần Đổng Học Bân hỗ trợ.

Cốc cốc, có người gõ cửa.

Đổng Học Bân nói: "Tiến vào."

Là Tô Nham Tô thư ký, "Bí thư, hai người phó chủ nhiệm mới của phòng làm việc huyện ủy đến báo danh, lúc tôi đi bộ tổ chức gặp phải, ngài xem?"

Đổng Học Bân cười nói: "Được, để cho bọn họ trực tiếp tới chổ của tôi đi." Loại trình tự tiền nhiệm chức vụ này, Đổng Học Bân vốn là không cần quan tâm, nói một tiếng cùng bộ tổ chức bên kia, người trực tiếp đi chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Mạnh Hàn Mai chỗ đó báo danh là có thể, nhưng Đổng Học Bân vẫn ngăn cản một tay, ý tứ cũng rất rõ ràng, hắn cũng là nói rõ ràng cho một ít người, hai người phó chủ nhiệm mới tới tiền nhiệm này là người của hắn, cũng coi như trải đường đi cho Quách Phàn Vỹ và Thường Quyên.

Không bao lâu, bộ trưởng bộ tổ chức huyện ủy Hàn Vũ mang theo hai người đi vào.

Người vừa tiến đến, Đổng Học Bân giương mắt nhìn bọn một chút họ, sau đó cũng cười.

Quách Phàn Vỹ vẫn đen như vậy, người cũng gầy hơn một ít, Thường Quyên vẫn đang phong vận do tồn, ăn mặc loè loẹt, trên mặt trang điểm đậm.

Hàn Vũ giới thiệu nói: "Bí thư, tôi đem người mang đến, đây là Quách Phàn Vỹ đồng chí, đây là Thường Quyên đồng chí."

"Đổng bí thư chào ngài." Có người bên ngoài, Quách Phàn Vỹ và Thường Quyên cũng không nói thêm cái gì, chỉ là cung kính bắt chuyện.

Đổng Học Bân cũng cười nói vài câu với bọn họ, sau đó gọi điện thoại, "A lô, lão Mạnh, tới phòng làm việc của tôi một chút, đúng vậy."

Một phút đồng hồ sau, Mạnh Hàn Mai đi vào, cũng nhìn hai người lạ mặt trong phòng một chút.

Đổng Học Bân nói: "Đây là Mạnh Hàn Mai Mạnh chủ nhiệm, lãnh đạo chủ quản của các người, lão Mạnh, người tôi giao cho chị, phân công công tác đến lúc đó chị an bài đi."

Mạnh Hàn Mai rõ ràng, "Tốt bí thư, vậy tôi dẫn bọn họ đi nhìn hoàn cảnh công tác?" Thấy Đổng Học Bân gật đầu, Mạnh Hàn Mai mang theo bọn họ đi ra.

Vừa đến bên ngoài, Quách Phàn Vỹ vội nói: "Mạnh chủ nhiệm chào ngài."

Thường Quyên cũng chào hỏi, "Sau này xin ngài chiếu cố nhiều."

Mạnh Hàn Mai vẻ mặt ôn hoà nói: "Sau này đều là người một nhà, không cần khách khí như vậy, tôi mang hai người đi phòng làm việc trước, một hồi giới thiệu cho các người mấy người cán bộ của phòng làm việc chúng ta, làm quen hoàn cảnh, một chút sau đó rồi phân công công tác, ha ha, phân công cũng không vội, hiện tại phân một hai tháng sau này cũng phải một lần nữa điều chỉnh."

Thường Quyên kinh ngạc, "Vì sao?"

"Một hai tháng sau?" Quách Phàn Vỹ cũng không rõ ràng.

Mạnh Hàn Mai run một chút, "Sao? Các người không biết sao?" Hai người này rõ ràng là thân tín Đổng bí thư điều tới, Mạnh Hàn Mai còn tưởng rằng Đổng bí thư sớm nói với bọn họ, xem ra là không nói cho bọn họ.

Thường Quyên không rõ cho nên nói: "Mạnh chủ nhiệm, cái này rốt cuộc..."

Mạnh Hàn Mai lời ít mà ý nhiều nói: "Huyện Tiêu Lân muốn rút huyện lập thị, sau này cũng là huyện cấp thành phố, trên cơ bản lãnh đạo cán bộ các cấp sẽ nâng lên một cấp."

"Hả?"

"Rút huyện lập thị?"

Thường Quyên và Quách Phàn Vỹ đều nghe choáng váng!

Cái này bọn họ thật không biết, cho tới bây giờ không nghe nói qua!

Hai người bọn họ cũng là quen biết đã lâu, công tác tại một phòng ban rất nhiều năm, thời gian nhận thức thậm chí sớm hơn so với Đổng Học Bân, lần này cùng nhau tới tiền nhiệm, trước đó câu thông còn len lén trò chuyện, cũng không ngờ tình huống như thế. Bọn họ mới là vừa đề chính khoa không bao lâu, giống như dựa theo ý của Mạnh Hàn Mai, qua một hai tháng rút huyện lập thị phê duyệt xuống, bọn họ sẽ biến thành cán bộ cấp phó xử??

Quách Phàn Vỹ kinh hỉ không ngớt, hắn chỉ biết Đổng bí thư sẽ không quên hắn!

Thường Quyên cũng thiếu chút nữa vui vẻ cười ra tiếng, đây chính là tốt chuyện trên trời rơi xuống!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.