Chạng vạng.
Bên ngoài hội sở.
Trần gia tiểu lục nhi rất ấm ức dẫn dắt người đi ra, nhìn nước trà dính trên người, hắn trở tay đem áo cởi ra, ném xuống đất, cái này cũng chưa tính xong, còn dường như để hả giận hung hăng giẫm một cước, dù sao đang mùa hè hắn cũng không sợ lạnh!
"Mặc của em." Một thiếu niên phía sau muốn cởi áo, bọn họ vẫn là do Trần gia tiểu lục nhi dẫn đầu.
"Thôi đi, không cần." Trần gia tiểu nhi lục hờn dỗi nói: "Mấy ngày nay thật con mẹ nó đen đủi, làm gì cái gì cũng không thuận, tôi trêu ai chọc ai chứ? Ăn một bữa cơm còn làm ra chuyện như thế!"
"Lục ca, xin bớt giận." Một người nói: "Chúng ta đi quán bar."
"Đi cái gì đi, không có tâm tình!" Trần gia tiểu lục nhi liên tiếp bực mình.
Một người không có gì ánh mắt nói: "Lục ca, vừa rồi sao không đánh người nọ hả?"
Trần gia tiểu lục nhi trừng mắt nhìn hắn nói: "Ai đi đánh hả? Mày đi tới đánh hả? Mày đi đi! Hiện tại đi đi!"
Tên thanh niên này cũng kiêu ngạo thành thói, xắn tay áo liền nói: "Em đã sớm muốn đánh người nọ, giao cho em, dám làm dơ áo của Lục ca, ổng không muốn sống rồi!"
Trần gia tiểu lục nhi nói: "Mày là ngu bẩm sinh hay là có luyện tập vậy?"
"Ừm? Có ý gì?" Tên thanh niên mê man chớp chớp con mắt.
"Mày không biết vậy Đổng Học Bân là ai hả?" Trần gia tiểu lưu ngữ khí rất nặng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852824/chuong-2004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.