Tô Nham đoán đúng rồi.
Đổng Học Bân quả thật là nghĩ như vậy.
Thiếu đạo đức? Ám chiêu? A, Đổng Học Bân công tác nhiều năm như vậy, lúc nào không thiếu đạo đức qua hả? Lúc nào không dùng qua ám chiêu! Đây là phương thức công tác của hắn!
Bao hết khách sạn?
Đem người nước ngoài đuổi đi?
Loại sự tình này người bình thường không nghĩ ra được, cho dù nghĩ ra được cũng không dám làm, cho dù dám làm cũng không có năng lực làm. Nhưng Đổng Học Bân nghĩ ra được, hắn dám làm, hơn nữa hắn có năng lực có tài lực làm, phòng còn thừa của mấy khách sạn đó sẽ không nhiều lắm, toàn bộ bao hết, cũng chỉ hơn trăm ngàn, chút tiền ấy Đổng Học Bân căn bản là không để trong mắt, chuyện hắn quan tâm vĩnh viễn không phải là chuyện tiền, mà là mặt mũi và vấn đề khí thế, sở dĩ không có ra lệnh cho khách sạn cấm đám người Ngưu phó chủ nhiệm vào ở, thứ nhất là không muốn cho khách sạn và xí nghiệp của địa phương thêm phiền phức, thứ hai, hắn cũng không muốn chuyện này bị nói là lạm dụng chức quyền, cho nên chính hắn tự bỏ tiền, dùng danh nghĩa của mình, cho dù sau này có người nói Đổng Học Bân cũng có lo lắng, ai quy định bí thư huyện uỷ sẽ không thể đặt khách sạn? Anh em nguyện ý đặt, nguyện ý đem tất cả phòng đặt hết, tôi dùng cũng là tiền của tôi, anh quản tôi à!?
Về phần nhà khách của huyện bọn họ? Không nghĩ cũng biết, trải qua nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852574/chuong-1880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.