Chương trước
Chương sau
Buổi sáng.

Chín giờ.

Trong đại viện huyện ủy cũ, dưới chỉ huy của Đổng Học Bân, người của các phòng ban và một ít nhân viên công tác phụ trách vận chuyển đều đem hồ sơ và thiết bị dọn lên xe tải, ngay cả mọi người cũng thấy là không thích hợp, ngay cả trước đó Trương Đông Phương bọn họ lúc họp đã xác định tạm thời chậm rãi, nhưng Đổng Học Bân là người đứng đầu, không có hắn quyết sách của hội nghị bản thân cũng là không có hiệu lực, hiện tại hắn lên tiếng, người khác cũng chỉ có thể làm theo.

Bí thư ủy ban kỷ luật Vương Bân Hòa cũng bắt đầu khuyên, "Bí thư, ngài suy nghĩ chưa?"

Đổng Học Bân không cho là đúng nói: "Cái này còn có cái gì suy nghĩ? Chấp hành đi."

Phó bí thư Ngụy Chí Hiên đen nghiêm mặt nói: "Huyện chúng ta đang ở trên lưỡi đao, lúc này nếu như làm vậy, vừa lúc cho trong tỉnh cái cớ xử lý chúng ta."

Đổng Học Bân nhìn ông ta, "Vậy Ngụy bí thư ở lại, chúng tôi dọn trước?" Đổng Học Bân là một chút mặt mũi cũng không cho, căn bản là không tôn trọng lão đồng chí của huyện Tiêu Lân.

Ngụy Chí Hiên bị chọc tức, râu mép đều run run.

Người của Trương hệ cũng đều cảm thấy Đổng Học Bân là điên rồi.

Bộ trưởng bộ tổ chức Hàn Vũ nhìn về phía Trương Đông Phương, "Trương huyện trưởng!"

Trương Đông Phương nhìn Đổng Học Bân, cũng nhìn tình huống xung quanh một chút, nói: "Đổng bí thư nói dọn, vậy chúng ta chấp hành, bất quá chuyện này tôi bảo lưu ý kiến!"

Bảo lưu ý kiến!

Cái này đã là phản đối cực lớn!

Hiện trường nghe nói như thế toàn diện căng thẳng, cảm giác bầu không khí cũng khẩn trương!

Đổng Học Bân liếc liếc trên mặt Trương Đông Phương, vẫn là biểu tình tùy ý, dặn mấy người lãnh đạo: "Lúc đầu kế hoạch là từng nhóm dời đi, bất quá quá phiền phức, tôi có quyết định khác, cho nên Mạnh chủ nhiệm. Các người cũng đều dọn dẹp một chút, ngày hôm nay tất cả mọi người dọn đến bên kia đi."

Mạnh Hàn Mai muốn nói lại thôi, cũng chỉ có thể nghe theo lãnh đạo ra lệnh, "Vâng."

Nếu như đổi tình thế, Đổng Học Bân khẳng định không thể cương quyết như thế, bởi vì rất nhiều năm trước, một phiếu quyền quyết định của người đứng đầu huyện đã bị đổi thành một phiếu quyền phủ quyết, nhưng hiện tại phiếu trên cuộc họp thường ủy Đổng Học Bân đã nắm giữ hơn phân nửa, lại người đứng đầu. Hiện tại hắn ở huyện Tiêu Lân coi như đứng vững, cũng nắm giữ quyền chủ động, cho nên nói ra cũng lộ ra một cổ khí thế, căn bản là không có ý thương lượng với bọn họ, toàn bộ đều tự mình quyết định. Lúc này hắn có cái quyền lợi và uy thế này. Thật ra Đổng Học Bân cảm thấy những cái này cũng có thể là quyết đoán một người đứng đầu hẳn phải có, tại chuyện then chốt sẽ quả quyết một chút cương quyết một chút, bằng không chuyện gì đều phải thương lượng nhìn sắc mặt của người cố kỵ cái này cố kỵ cái kia, vậy hắn còn là người đứng đầu cái gì hả? Một hoàn cảnh một chức vụ một phương pháp xử sự, trước đây Đổng Học Bân quen hoà mình, cái này là bởi vì công tác cần cũng là nhân tố tính cách hắn quyết định, nhưng hình thức công tác hiện tại lại khiến cho Đổng Học Bân không thể không cương quyết. Ví dụ như đối với Mạnh Hàn Mai và Tô Nham, Đổng Học Bân cũng không có nói cho bọn họ kế hoạch của mình, đây là cải biến của Đổng Học Bân, làm một bí thư huyện uỷ. Có đôi khi làm cho người ta kính nể so với hoà mình càng có thể khống chế được cục diện, đương nhiên, toàn bộ như vậy cũng không được, nói chung là vừa nhu vừa cương.

Phó huyện trưởng Tống Hạc Phi ánh mắt thăm dò của nhìn về phía Trương Đông Phương.

Trương Đông Phương vung tay lên."Dọn, đều thu dọn đồ." Nói xong. Vung tay tự mình tiến vào ký túc xá, hình như cũng mang theo một ít tức giận.

Bọn họ lúc đầu không chuẩn bị ngày hôm nay đi, nhưng Đổng Học Bân nói như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể làm theo, dù sao cái mệnh lệnh này là Đổng Học Bân hắn ra, người của Trương hệ đều phản đối, Trương Đông Phương cũng bảo lưu lại ý kiến, thật sự xảy ra sự tình cũng không có quan hệ với bọn họ, có Đổng Học Bân chịu rồi.

Năm phút đồng hồ...

Mười phút...

Trong sân một mảnh bận rộn.

Trong lúc mọi người thu dọn xong đồ chuẩn bị dời đi, xe tải đều đi, lại đột nhiên bị vài chiếc Audi đi vào ngăn chặn lối đi.

Bảng số xe chính là trong tỉnh.

Cửa xe vừa mở ra, đi xuống bảy tám người.

Tất cả mọi người nhìn đến đây, có vài người nhận ra những người này, toàn bộ sắc mặt đại biến!

Người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, nhíu mày nhìn mọi người, lấy giấy chứng nhận trong người ra, "Uỷ ban kỷ luật tỉnh, đối với vấn đề điều tra lần này địa điểm làm việc cơ quan và gia thuộc viện của thành phố Bảo Hồng trong người ra, trong tỉnh đã giao trách nhiệm thành lập tổ điều tra, chúng tôi là phụ trách điều tra huyện Tiêu Lân, có thể sẽ điều tra một ít hồ sơ và ghi chép, cũng có thể sẽ đơn độc gọi đến một ít người, mọi người phối hợp đi."

Phía sau mấy người uỷ ban kỷ luật tỉnh đứng chỗ đó, toàn bộ khí thế vô cùng áp bách... ủy ban kỷ luật, cái này bản thân cũng là một cơ cấu chấp pháp tương đối cường thế, chỉ cần là nhân viên công vụ công tác ở cơ quan hoặc là lãnh đạo cán bộ, tuyệt đối không ai muốn giao tiếp trên công tác với bọn họ, bởi vì đồng chí của ủy ban kỷ luật vừa đến, vậy thì tuyệt đối không có chuyện tốt, lần này cũng như nhau, huống chi là long trọng như thế, vẫn là một đội ngũ chi nhánh của tổ điều tra, vẫn là một tổ do uỷ ban kỷ luật tỉnh thành lập, tựa như trực tiếp vượt qua ủy ban kỷ luật thành phố Bảo Hồng, từ điểm đó đã nói lên thái độ của trong tỉnh, trong tỉnh đối với chuyện tình lần này hiển nhiên là rất quan tâm, thậm chí có thể nói là phát hỏa.

Trương Đông Phương thấy thế, biểu tình trên mặt cũng rõ ràng có thay đổi, bởi vì ông ta căn bản là không có thu được tin tức, hiển nhiên lần này điều tra cũng không có đi qua thành phố Bảo Hồng, hơn nữa công tác bảo mật làm vô cùng được, chuyện xảy ra vừa hai ba giờ tổ điều tra được thành lập, trong tỉnh coi trọng không cần nói cũng biết, đây là muốn đem chuyện này tra rõ ràng, đây là căn bản là không cho mấy huyện bọn họ cơ hội!

Đổng Học Bân ơi Đổng Học Bân!

Tôi xem tên nhóc cậu lúc này làm sao bây giờ!

Trương Đông Phương tuy rằng cũng trong lòng rất thấp thỏm, nhưng ông biết, nếu như chuyện tình thật sự ầm ĩ lớn như vậy, trách nhiệm của Đổng Học Bân khẳng định lớn hơn so với chính mình, chổ dựa của Trương Đông Phương cũng là vừa rồi phản đối đối với dời đến đại viện huyện ủy mới, và phản đối Lý Quý An xây dựng đại viện huyện ủy mới trước đó, những văn kiện hội nghị này đều cũng có ghi lại ca, tra là có thể điều tra ra, cho nên Trương Đông Phương cảm thấy cho dù liên lụy tới mình, vấn đề của ông cũng sẽ không quá lớn, Đổng Học Bân đã có thể không giống, đại viện mới là huyện ủy phụ trách, nói dọn nhà cũng là hắn, hắn làm bí thư huyện uỷ khẳng định khó thoát trách nhiệm.

Tất cả mọi người là nghĩ như vậy.

Mạnh Hàn Mai sắc mặt rất xanh nhanh chóng tìm được Đổng Học Bân phía sau, "Bí thư, cái này làm sao bây giờ?"

Thường Lâm đang nói với Đổng Học Bân, cũng thấy được người của uỷ ban kỷ luật tỉnh, thần sắc cũng trở nên gấp gáp lên, "Sao uỷ ban kỷ luật tỉnh đều tham gia điều tra?"

Lúc này không dễ làm!

Đây là thật muốn lột da huyện Tiêu Lân bọn họ hả??

Thật sự tra rõ ràng, rút mấy người lãnh đạo tạm thời cách chức mấy người thường ủy huyện ủy, đều là chuyện bình thường, ai cũng không ngờ trong tỉnh ra tay ác như thế, một chút dư địa cũng không cho! Bất quá thật ra suy nghĩ một chút, cũng không trách trong tỉnh, ai kêu bọn họ đúng là trên vấn đề xây dựng đại viện huyện ủy mới có chuyện, cái này không nhất định là vấn đề trên tài chính, chủ yếu vẫn là vấn đề của ảnh hưởng và dư luận, dân chúng nói bạn có chuyện, vậy bạn có chuyện, bởi vì loại xây dựng hao tài tốn của này sẽ làm dân chúng sản sinh không tín nhiệm và nghi vấn đối với chính phủ, đây là nguyên nhân ảnh hưởng xã hội ổn định hài hòa, loại sự tình này nói lớn không lớn, nói nhỏ lại cũng không nhỏ, cái gì có thể quan trọng hơn so sánh xã hội ổn định hả??

"Bí thư, ngài nói đi?" Mạnh Hàn Mai sốt ruột nói, trên thực tế cô ấy cũng có chút áy náy, cảm thấy trong chuyện này Đổng Học Bân rất vô tội, người ta mới tiền nhiệm vài ngày, hơn nữa sau khi nhìn đại viện huyện ủy mới, Đổng Học Bân còn hỏi qua Mạnh Hàn Mai, cũng sản sinh qua một ít nghi vấn, nhưng Mạnh Hàn Mai cũng hy vọng tất cả mọi người dọn đi qua, cũng biểu đạt thái độ như thế, cho nên hiện tại Đổng Học Bân quyết định này, Mạnh Hàn Mai cảm giác rất hổ thẹn, nếu như cô ấy lúc đó không nói như vậy, có thể tình thế sẽ không bị động như thế, nhưng hiện tại người của uỷ ban kỷ luật tỉnh đều tới, nói cái gì cũng đã chậm, đừng nói Đổng Học Bân, làm không tốt cô ấy cũng phải bị liên lụy.

Mấy người của Đổng hệ đều nhìn về phía Đổng Học Bân.

Người của Trương hệ và nhân viên công vụ ở đây cũng toàn bộ nhìn phía bí thư huyện uỷ.

Nhưng, Đổng Học Bân lại mặt không biểu tình, nói với Mạnh Hàn Mai bọn họ: "Không có việc gì, hoảng cái gì, bọn họ tra của bọn họ, chúng ta làm của chúng ta."

"Nhưng..." Tôn Trường Trí nói.

Đổng Học Bân không nói cái gì nữa, đi nhanh tới hướng tổ điều tra của uỷ ban kỷ luật tỉnh, Trương Đông Phương bọn họ cũng đều theo sau, "Xin chào."

Người trung niên nhìn hắn, "Cậu là?"

Đổng Học Bân vươn tay, "Tôi là bí thư huyện uỷ huyện Tiêu Lân, Đổng Học Bân."

"Đổng bí thư? Xin chào." Người nọ cũng bắt tay với hắn, ngữ khí lạnh như băng, "Tôi là Thành Vĩ, chủ nhiệm phòng giám sát thứ hai uỷ ban kỷ luật tỉnh."

Đổng Học Bân cười cười, "Thì ra là Thành chủ nhiệm."

Thành Vĩ thản nhiên nói: "Trong tỉnh đối với chuyện tình lần này rất coi trọng, lần này điều tra, các người toàn lực phối hợp."

"Đó là tự nhiên." Đổng Học Bân nói: "Khẳng định toàn lực phối hợp công tác của tổ điều tra tỉnh."

Thành Vĩ nói: "Thời gian gấp gáp, tổ điều tra chúng tôi còn có một vài người chưa có đến, ví dụ như đồng chí của phòng ban xây dựng và phòng ban thẩm kế, bất quá tôi muốn đi hiện trường nhìn trước một cái, cũng là đại viện huyện ủy mới của quý huyện, yêu cầu này có thể chứ?"

"Đương nhiên có thể." Đổng Học Bân nói: "Vừa lúc, chúng tôi cũng muốn dọn nhà, xe tải cũng đều đầy, vậy chúng ta cùng đi qua?"

Cái gì?

Còn muốn dọn?

Người của huyện Tiêu Lân đều nghe choáng váng!

Đừng nói bọn họ, các đồng chí của uỷ ban kỷ luật tỉnh cũng nghe mà kinh ngạc, cảm giác mình hoàn toàn theo không kịp ý nghĩ của vị bí thư huyện uỷ này, có ý gì? Chúng tôi đều tới điều tra các người, các người lại có thể không nhìn chúng tôi điều tra? Ngay cả một chút tị hiềm cũng không có? Còn muốn ở dọn vào cái chổ hao tài tốn của đó? Ngài là thái độ gì? Cái này rõ ràng là không đem tổ điều tra chúng tôi để vào mắt! Cái này rõ ràng là chống đối trong tỉnh!

Ngụy Chí Hiên phát hỏa, "Đổng bí thư! Ngài làm gì?"

Đổng Học Bân liếc liếc hắn, lạnh lùng nói: "Nghe lời ông hay nghe tôi hả?"

Ngụy Chí Hiên bị nghẹn nói không ra lời.

Đổng Học Bân lớn vung tay lên, "Lái xe, dọn nhà, vừa lúc mang theo đồng chí của uỷ ban kỷ luật tỉnh đi qua."

Người của tổ điều tra tỉnh cũng đều là sắc mặt xấu xí, lời này nghe quá chói tai, bọn họ cũng không ngờ huyện Tiêu Lân sao có một bí thư huyện uỷ hỗn đản như thế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.