Bảy giờ hơn.
Tiểu khu nhà Tô Nham.
Đổng Học Bân tìm được số nhà, theo địa chỉ Mạnh Hàn Mai gửi cho hắn tìm tới, xác nhận bảng số nhà một chút, không sai, vì vậy nhấn chuông cửa.
Leng keng.
Leng keng.
"Tới tới."
Mở cửa của chính là mẹ của Tô Nham.
Đổng Học Bân vừa nhìn, liền nói: "Dì, xin chào."
Tô mẫu nghi hoặc nhìn nhìn hắn, "Cậu tìm ai hả?"
Đổng Học Bân cười nói: "Con tìm Tô Nham, bọn con làm cùng cơ quan."
"Cậu là đồng sự của tiểu Nham?" Tô mẫu chớp mắt nói: "Sao tôi chưa thấy qua cậu?"
Đổng Học Bân thấy Tô mẫu cảnh giác như thế, cũng không có biện pháp, "Con cũng mới đến không được vài ngày, lúc này đi ngang qua gần nhà dì, con nghĩ nên đến thăm hai ngài một chút, đúng rồi, lúc tới cũng không mua cái gì, ở dưới lầu mua chút hoa quả." Giơ túi nilon trong tay lên.
Người ta đều nói như vậy, Tô mẫu cũng đành à một tiếng, suy nghĩ một chút cũng không có cách nào khác từ chối, không thể làm gì khác hơn là mở cửa cho hắn đi vào, "Vào nhà đi."
Đổng Học Bân nói: "Được, cần đổi giày không?"
"Đổi đi, dép đều trong tủ giày, cậu tùy tiện mang." Tô mẫu nói.
Đổng Học Bân đổi dép, sau đó đem hoa quả đặt trong phòng khách, "Tô Nham không ở nhà?"
Tô mẫu nói: "Nó đang tắm, một lát nữa ra ngay, cậu ngồi đi, dì không bắt chuyện với cậu được."
Tô phụ trong phòng khách cũng quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852413/chuong-1814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.