Trong đồn công an.
Người nên biết đều biết.
Người không nên biết cũng đều rõ ràng.
Phản ứng các nơi không giống nhau, dù sao là không có ai suy nghĩ sẽ có tình huống như thế, dù sao Đổng Học Bân thật sự là... quá không giống một bí thư huyện ủy, tuổi tác quá nhỏ, nhìn qua cũng như sinh viên hơn hai mươi, khuôn mặt tầm thường, một chút ổn trọng cũng không nhìn ra, then chốt nhất chính là cái tác phong làm việc vừa lưu mang vừa hỗn đản lại không nói đạo lý của thằng nhãi này, còn có sức chiến đấu xuất thần nhập hóa, làm gì giống một bí thư huyện ủy? Ở chổ khác bọn họ không biết thế nào, dù sao thì người của huyện Tiêu Lân bọn họ còn chưa thấy qua loại người đứng đầu nào như thế cả!
Nhưng sự thật ngay trước mắt, bọn họ chỉ có thể tiếp thu!
Vì vậy toàn bộ đồn công an chìm đắm trong tiếng nghị luận không thể tin tưởng nổi!
...
Cùng lúc ấy.
Trong phòng thẩm vấn.
Đổng Học Bân vẫn đang ăn mì gói với cải chua, tốc độ rất chậm, từng ngụm từng ngụm nhai nhai rồi nuốt, cái này hiển nhiên không phải tính cách mạnh mẽ của Đổng Học Bân, người lý giải hắn khẳng định sẽ biết, cái này chỉ là hình dạng hắn biểu hiện ra ngoài thôi, hắn bình thường ăn cũng không như vậy, vì sao muốn biểu hiện ra cái dạng này? Đương nhiên là xuất phát từ một ít thủ đoạn và mục đích, Đổng Học Bân không phải một người không biết làm lãnh đạo, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852382/chuong-1798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.