Buổi sáng.
Mười một giờ.
Lúc đầu xe khách hẳn là đã đến huyện Tiêu Lân sớm, bất quá trên đường cao tốc Đổng Học Bân gây chuyện như vậy, xe tự nhiên không đúng thời gian, trễ hơn nửa tiếng đồng hồ. Phía trước xuống cao tốc, đã là địa giới của huyện Tiêu Lân, bảng hướng dẫn viết rất rõ ràng.
"Tới."
"Tiểu tử, cậu..."
"Cậu xuống xe tránh một chút trước đi?"
"Đúng vậy, như vậy tốt nhất, đừng để đến lúc đó xảy ra phiền phức."
Tô Nham và mấy người hành khách khác lại khuyên Đổng Học Bân vài câu.
Nhưng mà Đổng Học Bân vẫn không nghe, "Cảm ơn mọi người quan tâm, không cần, có câu gọi binh đến tướng cản, nước đến đất dâng, tôi còn không tin bọn họ có thể làm gì được."
Ông già kia nói: "Cậu không biết tình huống, bọn họ có thể thật..."
"Hung dữ? Vậy vừa lúc." Đổng Học Bân vui vẻ nói: "Tôi thật muốn kiến thức một chút, cũng coi như tôi đến bên này học một chuyến."
Tô Nham nhìn hắn, "Cậu đây là đấu khí, không có ý nghĩa."
Đổng Học Bân trong lòng vui vẻ, nhưng không có nói cho hắn ta, bản thân mình cũng là hiếu chiến, từ khi bắt đầu vào thể chế Đổng Học Bân cũng là đấu với người, đấu với đồng sự, đấu với lãnh đạo, đấu với cán bộ của phòng ban khách, cho tới bây giờ không có ngừng qua, đây là đam mê của Đổng Học Bân, tuy rằng hắn không quá muốn thừa nhận, nhưng không thừa nhận cũng không được mình quả thật là một người rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852351/chuong-1784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.