Ăn cơm.
Tất cả mọi người lần lượt ngồi vào bàn.
Đổng Học Bân nào dám đoạt vị trí của cha vợ, chết sống từ chối nửa ngày, vẫn là từ bên cạnh lão gia tử dời đi, ngồi kề bên Tạ Tĩnh Tạ Nhiên bọn họ.
"Ba, ngài thật sự không có chuyện gì?"
"Con xem ta giống như có gì sao?"
"Nhưng vậy cũng... Không thể uống rượu a."
"Hôm nay đêm 30, không uống rượu thì tính lễ mừng năm mới cái gì?"
"Ông nội, thím lớn nói rất đúng, thân thể ngài thật không thể chịu được nhiều."
"Đừng nói nữa, nhanh rót đầy nhanh rót đầy, ha ha."
Tính tình quật cường của Tạ lão gia tử cũng là nổi danh trong nhà, ông đều nói đến cái phần này, cũng không ai dám nói cái gì, chỉ có thể rót rượu, bất quá dưới sự cau mày bày mưu đặt kế của Hàn Tinh, bảo mẫu cũng hiểu ý pha không ít nước vào, hòa tan rượu đi.
Mọi người chạm ly.
Tạ lão gia tử uống một hơi cạn sạch, sau đó biểu hiện như không có chuyện gì, nên dùng bữa thì dùng bữa, sắc mặt như thường, lúc này mới khiến cho mọi người yên tâm một ít.
Tạ lão gia tử cảm khái nói: "Vẫn là Tiểu Bân y thuật tốt, sớm biết như vậy thì đem tên nhóc này gọi tới, hại ta khó chịu nhiều ngày như vậy."
Đổng Học Bân cười nói: "Con cũng không biết ngài bị bệnh."
Tạ lão gia tử dặn nói: "Lần sau ta bị bệnh, trực tiếp đem Tiểu Bân gọi tới, cũng đừng mời bác sĩ, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852259/chuong-1737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.