Công ty.
Trong đại sảnh.
Đổng Học Bân không chút nào tự giác bị người vây xem, rất tự nhiên mồi thuốc lá hít vài hơi, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn ngoài cửa. Trong tòa cao ốc cấm hút thuốc, bất quá Đổng Học Bân ngay cả người đều đánh, ngay cả đồ đều đập, hút thuốc hiển nhiên cũng coi như không có gì, ít nhất sau khi có hai người bảo an ngã xuống làm giáo huấn, cũng không có người dám lên nói chuyện cùng hắn.
Một hơi...
Ba hơi...
Năm hơi...
Khu nghỉ ngơi khói thuốc lượn lờ.
Ngu Mỹ Hà bị sặc một chút, che miệng ho khan.
Đổng Học Bân nghiêng đầu nhìn, lúc này mới nhanh chóng đem tàn thuốc dụi tắt.
Ngay tại lúc này, cánh cửa xoay tròn bên ngoài khẽ động, mấy người trung niên lục đục đi đến, vừa nhìn hình dạng của mấy người này là biết... chính chủ đã tới!
"Chuyện gì xảy ra?" Một người tiến vào thì quát.
"Người đâu?" Võ tổng sau khi đi vào phòng khách, cũng cau mày nhìn quét một vòng.
Sau đó sau một khắc, mấy người công ty đầu tư và người sản xuất với đạo diễn thấy được hai người bảo an ngồi ở bên kia rên rỉ, một người ôm bụng, một người bụm mặt, hiển nhiên đều là bị thương, chuyển đầu, bảng hiệu trước sảnh của công ty lột vào tầm mắt của bọn họ, bảng hiệu sạch sẽ của công ty đã bị hỏng, trên tường cũng bị làm dơ, phía dưới còn có rất nhiều mảnh nhỏ bình hoa, một đống dơ bẩn, nhìn qua vô cùng mất trật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852211/chuong-1711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.