Chín giờ hơn.
Giờ làm việc.
Đổng Học Bân ngồi trong phòng làm việc của mình xử lý văn kiện, xoạt xoạt, rút ra nhìn, sau đó ký tên có ký tên, bỏ qua có bỏ qua.
Bên ngoài không ngừng có âm thanh truyền đến.
"Đứa nhỏ này thật đẹp."
"Hì hì, nhất là không sợ người lạ."
"Thật không tồi, cho tôi ôm một cái."
"Nhỏ giọng một chút, đừng để Đổng sở trưởng nghe."
"Các người làm việc đi, tôi làm xong rồi, cho tôi ôm một chút."
Cũng không biết bởi vì liên quan đến thân phận của Đổng Học Bân hay là tất cả mọi người thật sự rất thích tiểu Thiên Thiên, mỗi người tựa như đều muốn giành ôm tiểu Thiên Thiên, tiểu Thiên Thiên cũng phát ra tiếng cười vui vẻ, cười khanh khách liên tục, xem ra chơi với mọi người rất vui, cũng rất hài lòng.
Đổng Học Bân vừa nghe, cũng không quản nữa, quả thật có không ít công việc, hơn nữa quan hệ của hắn với Phương Văn Bình rất kém, thật sự không thể để cho cấp trên nắm được nhược điểm, cho nên cũng cẩn thận làm việc, thật sự là không có thời gian chăm sóc đứa nhỏ, có bọn họ, Đổng Học Bân cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Sau một lúc.
"Oa oa oa!'
"Sao lại khóc?"
"Để tôi xem, à, là đái dầm."
"Tã đâu? Ở đây này, vừa rồi Đổng sở trưởng có để đó."
"Tôi đi phòng vệ sinh thay cho, các người đừng động."
Bên trong Trương Lê Lê lớn tuổi nhất tiếp nhận trọng trách, thật ra trước đây cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852197/chuong-1705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.