Trong viện.
Chuyện tình càng ầm ĩ càng lớn, đều động tay luôn rồi.
Bất quá cảnh vệ viên bị Đổng Học Bân nhẹ nhàng phất tay làm ngã hai lần, hắn cũng không dám đi qua tiếp, mà là ở Bình bên cạnh Phương Văn.
"Bình tỷ." Cảnh vệ viên nhìn về phía cô ấy.
Phương Văn Bình quát mắng nói: "Nuôi cậu có tác dụng gì!"
Phương Thủy Linh cũng nổi giận, "Cô! Cô nhanh chóng trở về đi! Con cầu xin cô được chưa?"
Phương Văn Bình nhìn cháu gái nói: "Nha đầu ăn cháo đá bát! Không nói giúp cô của con! Còn giúp người ngoài!"
"Con không có không giúp cô!" Phương Thủy Linh đi tới ngăn trở bọn họ, "Nhưng các người đừng đánh, sao lại ra tay đánh nhau! Cô là lãnh đạo ủy ban kỷ luật mà!"
Đổng Học Bân nhìn Phương Văn Bình hừ một tiếng, nói: "Còn ra tay với tôi? Chọc tôi à? Cũng không hỏi thăm rõ ràng tôi là ai!"
Tạ Nhiên cũng vội vàng đến đây, "Anh rể! Anh cũng bớt tranh cãi!"
Đổng Học Bân cơn tức rất lớn, "Người ta đều ra tay với anh! Anh không đánh bọn họ một lần là không sai rồi!"
"Anh rể!" Tạ Nhiên nói: "Anh coi như cho em mặt mũi, đừng nói nữa, mọi người có chuyện từ từ nói, từ từ nói, đều là người có thân phận cả!"
Tạ Tĩnh cũng không muốn chuyện tình ầm ĩ lớn, tự nhiên nhanh chóng đi tới bên cạnh Đổng Học Bân, rất sợ Đổng Học Bân kích động sẽ đánh Phương Văn Bình, vậy có thể không tốt rồi, sức chiến đấu của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852097/chuong-1657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.