Trong viện.
Phương Văn Bình đi vào.
Bầu không khí cũng nhất thời lâm vào một mảnh khẩn trương.
"Cô nhỏ! Cô đừng!" Phương Thủy Linh ở phía sau kéo cô ấy.
"Cô đừng cái gì!" Phương Văn Bình vẻ mặt lãnh đạm nói: "Con biết con đang làm gì không! Yêu Tạ Nhiên tên nhóc này? Con muốn đem mặt của Phương gia chúng ta ném đi sạch sẽ sao? Hả? Uổng cho cái đầu của con! Nhiều đàn ông tốt như vậy con không tìm! Con tìm hắn làm gì! Con đã quên Tạ gia bọn họ đối với chúng ta như thế nào rồi sao? Hả? Ông nội con bị nhà bọn họ đè ép gần mười năm! Ba con lần trước điều động cũng thiếu chút thì thất bại! Con còn ngẩng mặt đi yêu nhà người bọn họ? Nha đầu chết tiệt con muốn bị cô đánh chết có phải không?"
Phương Thủy Linh vành mắt đỏ lên, "Cô nhỏ!"
Phương Văn Bình quát lạnh nói: "Cô hỏi con! Hai đứa có phải là đang yêu nhau không?"
"Ân oán của các trưởng bối, không có quan hệ với bọn con." Phương Thủy Linh coi như cam chịu.
"Sao không liên quan với con!" Phương Văn Bình chỉ vào cô ấy nói: "Con muốn tức chết cô phải không hả?" Phương Thủy Linh cũng không tức giận cô nhỏ, vì biết cô nhỏ cho dù là tính tình không tốt, cho dù là cứ chọc phiền phức cho trong nhà, nhưng cô nhỏ vẫn là người của Phương gia, cô ấy hiển nhiên là suy nghĩ vì mình, hơn nữa từ nhỏ đến lớn, cô nhỏ đối với mình đặc biệt tốt, có thể cũng là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852088/chuong-1654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.