Ngày hôm sau.
Sáng sớm.
Đổng Học Bân trong phòng còn mơ mơ màng màng ngủ, chợt nghe bên ngoài có tiếng đánh răng, xoạt xoạt xoạt, hắn cũng tỉnh dậy.
"Chị Tô?"
"... Ừm."
"Phù, dậy sớm như vậy?"
"Đúng vậy, bây giờ phải ra cửa."
"Đi đài truyền hình? Có xe không? Bằng không đi của tôi?"
"Không cần, cậu cũng phải đi làm, chị đón xe đi là được."
Nói nói mấy câu với bên ngoài, Đổng Học Bân cũng xoa con mắt ngáp ngáp trên giường leo xuống, đơn giản mặc quần áo, lấy nước lạnh rửa mặt, nhất thời cả người cũng thanh tỉnh, thấy cửa phòng bắc mở ra, phỏng chừng chị Tô là quay về phòng thu dọn, liền tự mình đi rửa mặt.
Bảy giờ hơn.
Hắn cũng chuẩn bị đi, dù sao đến muộn nhiều như vậy, Đổng Học Bân cũng thấy ngại, hôm nay đi sớm một chút vậy.
"Tiểu Bân." Trong phòng bỗng nhiên truyền ra tiếng của Tô Giai.
"Tôi đây." Đổng Học Bân buông bàn chải đánh răng, "Làm sao vậy chị Tô?"
Giọng nữ trong phòng nói: "Nhà cậu có kim hay không?"
"Hả?" Đổng Học Bân ngẩn ra, "Hình như có, tôi cũng không rõ ràng lắm, mới dọn đến đây vài ngày, phải đi tìm, cần kìm để làm gì?"
Tô Giai dừng một chút, "Quần áo của chị bị hỏng."
"Quần áo?" Đổng Học Bân hiếu kỳ nói: "Nút buộc rớt? Vậy dùng châm là được rồi? Cần gì dùng cái kìm? Cái đó làm sao may được?"
Tô Giai bất đắc dĩ, "... Đồ lót."
Đổng Học Bân đổ mồ hôi ngay và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852069/chuong-1644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.