Dưới lầu.
Tiếng kêu thảm thiết!
Tất cả mọi người bị một cước của Đổng Học Bân làm cho sợ ngây người, nhìn thân thể của Dương Chân bay giữa không trung, rất nhiều người suýt nữa phun ra một ngụm máu, hình ảnh một cước đem người đá bay vài mét, bọn họ chỉ là xem trong truyền hình và điện ảnh, còn chưa từng trong nhìn thấy qua trong thực tế!
Cái khí lực gì thế?
Một cước này cũng quá độc ác!
Mọi người mắt mở trừng trừng nhìn Dương Chân bay đến chổ chiếc Audi A4 của hắn, ầm một tiếng, đập vào đầu xe!
"A!"
Dương Chân ôm bụng kêu thảm thiết!
"Dương sở trưởng!"
"Ai da! Dương sở trưởng!"
"Đánh người! Đánh người!"
"Cậu dựa vào cái gì đánh người hả?"
Người của phòng tổng hợp tất cả đều nóng nảy, có người quay lại Đổng Học Bân hô to, có người cuống quít đi tới đỡ lấy Dương sở trưởng, liên tiếp hỏi có việc gì không.
Đổng Học Bân thản nhiên nói: "Hắn động tay với tôi trước, mọi người cũng đều nhìn thấy, thế nào? Chỉ cho phép hắn đánh tôi không được tôi đá hắn hả?"
Còn dựa vào cái gì đánh người?
Không dựa vào cái gì! Đánh cũng là ông!
Đừng nói ông là Dương Chân! Ông là Trần Chân cũng vô dụng!
Còn dám ra tay với tôi? Hoắc Nguyên Giáp tới anh em cũng đánh!
Đổng Học Bân tiện tay từ trong gói thuốc lấy ra một điếu mồi lên hút một hơi, biểu tình vẫn thản nhiên, một chút tự giác chọc đại họa cũng không có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852038/chuong-1629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.