Chưa tới một giờ.
Dưới ký túc xá.
Hàn Phỉ không buông tha nói: "Xin lỗi tôi!"
"Tôi còn không bắt cô xin lỗi tôi đấy!" Dương Chân tiếng nói rất lạnh.
"Dương Chân! Ông còn có một chút hình dạng của lãnh đạo hay không?" Hàn Phỉ cả giận: "Ông để mọi người nghe một chút! Ông đụng xe tôi! Tôi còn phải xin lỗi ông?"
Dương Chân nói: "Hiện tại là cô dây dưa!"
Có người của phòng tổng hợp nói: "Cô còn chưa xong phải không?"
Hàn Phỉ mặt đều đỏ, "Ông quẹt xe tôi! Ngay cả một câu nói và thái độ cũng không có! Còn nói tôi dây dưa? Lãnh đạo cũng là làm gương tốt như ông hả?"
Nhân viên công vụ của phòng tổng hợp nói: "Là các người không giảng đạo lý chứ?"
"Nhiều chuyện thật!" Một người khác của phòng tổng hợp nói: "Ồn ào cái gì! Không phải ai giọng lớn thì chiếm lý đâu! Lúc này đều nên đi làm! Các người đừng dây dưa nữa!"
Cãi cọ.
Nói cái gọi là đạo lý.
Hiện trường càng ngày càng hỗn loạn, tranh chấp cũng càng lúc càng lớn.
Người của sở hai và phòng tổng hợp phòng thứ tám không chịu lui bước!
Bất quá người của phòng tổng hợp nhiều hơn so với bọn họ, tính luôn cán bộ, khoa viên của bọn họ cũng là gấp hai lần sở hai, nhân viên công vụ của phòng tổng hợp đều đi xuống lầu, đương nhiên là giúp đỡ Dương phó sở trưởng, vừa nhìn là lão oan gia sở hai, ngoài miệng cũng không có khách khí, đều là anh một lời tôi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2852032/chuong-1626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.