Buổi trưa.
Phòng khách sân bay.
Nhân viên công tác sân bay đều chạy ra can ngăn.
Đổng Học Bân thấy có người mặc cảnh phục tới, cũng sẽ không động thủ lần nữa, nhìn mặt của Trịnh Phi, tay buông lỏng ra, không phải hắn sợ nhân viên công tác, Đổng Học Bân lớn như vậy còn chưa sợ qua ai, chỉ bất quá hắn hiện tại thành thục rất nhiều, hắn đây là cho bọn họ mặt mũi. Nhưng Trịnh Phi thấy Đổng Học Bân buông tay, cũng cho rằng hắn sợ. Trên thực tế gã không biết, Đổng Học Bân nếu như muốn đánh gã, trong vòng hai giây đồng hồ có thể khiến cho gã toàn thân gãy xương ngay cả đứng đều đứng không nổi, nếu như không có cái sức chiến đấu này, Đổng Học Bân cũng sẽ không là Đổng Học Bân.
"Các người chuyện gì xảy ra?" Một người nhân viên công tác nghiêm mặt.
Trịnh Phi cũng rất ngang, "Đừng nói chúng tôi, hắn động tay các người không phát hiện hả?"
Đổng Học Bân bật cười một tiếng, "Hai ta ai động tay trước, ông còn trợn mắt nói nói dối à?"
Quả thật là Trịnh Phi trước đó có hất cánh tay của Đổng Học Bân, bất quá gã không cho rằng đó là ra tay, cũng lười nhiều lời cùng người của sân bay, "Gọi lãnh đạo các người tới đây!"
Một nhân viên công tác nhìn gã, " Lãnh đạo chúng tôi?"
Trịnh Phi nói: "Hứa Tường Lân có đây không? Gọi ổng tới!"
Mấy người vừa nghe, đều là hơi ngẩn ra, không ngờ đối phương nhận thức Hứa chủ nhiệm.
Đổng Học Bân vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851896/chuong-1559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.