Thứ hai.
Sáng sớm.
Đại viện huyện uỷ.
Sau khi tới đi làm, Đổng Học Bân đi phòng làm việc của mình, mở rèm cửa sổ đẩy cửa sổ ra cho ánh mặt trời chiếu vào, lập tức mở ngăn kéo ra tìm hộp lá trà, dùng siêu điện nước nóng mới mua của mình, bắt đầu tự mình pha trà phẩm trà, mùi vị của trà Long Tĩnh rất thuần, nước nóng vừa tưới lên lá trà, hương trà nhàn nhạt lập tức bay ra, nhẹ nhàng lan toản khắp phòng.
Một ly...
Hai ly...
Ba ly...
Đổng Học Bân cực kỳ hưởng thụ, gần đây công chuyện cứ nối gót tới, tâm tình hắn cũng rất thả lỏng. Nhìn phòng làm việc quen thuộc, nhìn cảnh sắc quen thuộc ngoài cửa sổ, Đổng Học Bân biết mình ở huyện Trinh Thủy không còn bao nhiêu ngà, chuyện đến bây giờ ngược lại có chút luyến tiếc đi.
Cốc cốc, tiếng đập cửa vang lên.
Đổng Học Bân thu hồi ánh mắt, "Vào đi."
Diêu Thúy cửa đẩy tiến đến, "Học Bân."
"Thúy nhi." Đổng Học Bân ngoắc lại nói: "Nhanh, vừa pha trà xong, có thể uống."
Diêu Thúy cười cười, cầm văn kiện đi tới ngồi xuống, tiếp nhận tách trà do Đổng Học Bân đưa đến, cúi đầu uống một ngụm, "Trà ngon, thơm như vậy?"
Đổng Học Bân nói: "Hiện tại hơi kém một chút, đã qua hai nước."
Diêu Thúy lại uống một ngụm, "Vậy cũng không sai, ài, cậu thật là biết hưởng thụ."
Đổng Học Bân cười nói: "Ha ha, tôi thật ra cũng là uống cho vui thôi, căn bản không hiểu, người ta đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851772/chuong-1498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.