Buổi sáng.
Ngoài huyện.
Bảy giờ hơn.
Đổng Học Bân trên người đã chỉnh tề, sau khi cáo từ Khương mẫu đi ra khỏi nhà, trên đường xuống lầu hắn liền từ trong cặp lấy ra một cặp kính mát, cặp của hắn không lớn, không gian cũng không nhiều, cái khác không có, nhưng tiền mặt kính râm và đặc biệt là bao tay thì là nhu yếu phẩm vĩnh viễn đặt trong cặp, thường mang trên người, sau khi đi ra hành lang thì nhanh chóng đi ra ngoài tiểu khu, cũng không sợ bị người nhận ra.
Ngoài một trăm mét.
Trong một hẻm nhỏ.
Đổng Học Bân lấy xe của hắn, lặng lẽ đi ra ngoài, dựa theo chỉ thị của chị Khương một đường thẳng hướng tây, vừa đi được mấy trăm mét thì nhìn thấy một nhà thuốc, đương nhiên, bên này là vùng ngoại thành, điều kiện cũng không tốt, nhà thuốc này cũng không phải đơn thuần là nhà thuốc, chỉ là có một tấm bảng gắn sơ sài, thật ra chủ yếu vẫn là kinh doanh đồ ăn vặt xà phòng giặt quần áo và một ít sản phẩm thường dùng, cũng là một quầy bán quà vặt. Dừng xe lại, Đổng Học Bân đi vào mua thuốc, chọn nửa ngày xác nhận không sai, hắn mới nhanh chóng thanh toán lấy thuốc trở về trong xe.
Tít tít tít.
Hắn gọi điện thoại cho chị Khương.
"A lô, chị Khương, tôi mua rồi."
"Ừm, tôi cũng xuống lầu."
"Tốt, vậy tôi chờ ngài."
"Năm phút đồng hồ nữa tôi đến."
"Bao lâu cũng không sao, ngài đừng có gấp."
Ăn không phải trả tiền mỹ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851729/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.