Buổi tối.
Ngoại ô huyện.
Tám giờ hơn.
Sắc trời tối đen, ánh trăng cũng bị đám mây che khuất, ẩn ẩn hiện hiện.
Đổng Học Bân lái xe vào tiểu khu nhà của Khương mẫu, suy nghĩ một chút thấy không thích hợp, lại chuyển xe đem Land Rover lái ra, tìm một hẻm nhỏ bên cạnh đậu vào, lúc này mới xuống xe đi vào trong tiểu khu. Không có biện pháp, cái xe này thật sự quá chói mắt, trong cơ quan nhà nước huyện Trinh Thủy ai không biết đó là xe của Đổng Học Bân hắn, mình tới nhà mẹ Khương huyện trưởng chỉ bởi vì bà lão có bệnh tuổi già đãng trí, Đổng Học Bân giống chồng qua đời của chị Khương, cho nên tới giúp chị Khương một chút, chuyện không tốt đẹp gì, tự nhiên không thể để cho người khác biết, vẫn là điệu thấp một chút cho thỏa đáng.
Trong tòa nhà.
Đổng Học Bân lên lầu gõ cửa.
Kẹt một tiếng, cửa mở.
Đi ra là Khương Phương Phương, cô ấy mặc tùy ý, dưới là một quần vải, mặc áo sơ mi ngắn tay.
"Chị Khương... Phương Phương." Gọi sai, Đổng Học Bân nhanh chóng đổi giọng.
Khương Phương Phương nhàn nhạt nghiêng người cho hắn vào "Vào nhà đi, nhìn sắc mặt của anh kìa."
Đổng Học Bân quả thật mệt muốn chết rồi, bất quá vẫn miễn cưỡng cười nói: "Thật không có việc gì, qua ngày mai là có thể nghỉ ngơi."
"Còn ngày mai?" Khương Phương Phương nhìn hắn từ trên xuống dưới "Ema` thấy cậu ngay cả ngày hôm nay đều chịu không nổi, công tác là không thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851719/chuong-1473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.