Buổi trưa.
Cục chiêu thương huyện.
Nghỉ trưa, Đổng Học Bân mang theo người đi ra ngoài ăn cơm, coi như giao lưu lẫn nhau một chút, hoặc là vì chúc mừng bọn họ gần thăng chức. Nhưng có thể là nghe được trong huyện yêu cầu chỉ tiêu chính năm mươi triệu dẫn tư, từ Trịnh Đại Hữu đến đám người Cung Na sắc mặt đều có chút quấn quýt, mọi người biểu hiện ra ngoài hình như rất tùy ý, nhưng vẫn có thể nhìn ra biểu tình mất tự nhiên, cả đám đều ăn rất ít, ngay cả Thành Ngọc Khiết đều có chút vô tình, chỉ có Thường Quyên một người vô tâm cười nói vui vẻ, tâm tình rất tốt.
"Chị Thường." Đổng Học Bân kêu cô ấy một tiếng.
"Học... Đổng huyện trưởng, ngài nói." Vừa muốn gọi Học Bân, Thường Quyên cũng rất nhanh đổi giọng, quan hệ hai người tốt thì tốt, nhưng dù sao có người khác ở đây, Thường Quyên hiện tại cũng không tính là đồng sự cũ của Đổng Học Bân, mà là điều tới cục chiêu thương, khẳng định xưng hô phải sửa.
Đổng Học Bân nâng ly nói: "Tới, chúng ta làm một ly, bữa cơm này cũng là đón gió cho chị."
Thường Quyên cười nói: "Ha ha, tôi cái này không phải rượu, vậy được, tôi kính ngài."
Đổng Học Bân chạm ly với cô ấy, nói: "Tôi cũng không phải rượu, thời gian công tác không uống rượu, ý tứ tới là được, nào, cạn ly."
"Thường cục trưởng, tôi cũng kính ngài một ly." Trần Vân Tùng cũng nâng ly.
Thành Ngọc Khiết và Cung Na Tiếu Hồng vừa nhìn, cũng đều cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851631/chuong-1430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.