Buổi chiều.
Ba giờ hơn.
Huyện ủy, trong phòng họp nhỏ.
Đổng Học Bân khóc than nửa ngà, rốt cục cũng bắt đầu ra tay.
Khương Phương Phương nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà trong tách, ngẩng đầu nói: "Cục chiêu thương vài năm nay có vẻ bị bỏ hoang, chức vụ cũng không đầy đủ, theo tôi được biết chức phó cục trưởng và chủ nhiệm phòng làm việc vẫn đều để ghế trống, chỉ có một cục trưởng và mấy người khoa viên cán sự làm việc, muốn lấy được thành tích, thì chuyện nội bộ khẳng định phải xử lý tốt, như vậy thì đoàn đội chiêu thương mới có thể ngưng tụ sức chiến đấu lại"
Bồ An cũng nói "Tôi đồng ý quan điểm của Khương huyện trưởng"
Sở Bành dừng một chút cũng nói: "Tôi cũng đồng ý, bốn người là không đủ"
Giản Hướng vinh cũng nương theo khí thế nóng hổi này mà tán thành, mấy người của Khương hệ đều phát biểu ý kiến.
"Tôi không đồng ý" Phó huyện trưởng Từ Bá Dương nói: "Thành tích công tác của cục chiêu thương tất cả đều thấy, thành tích năm rồi cũng không xuất sắc, theo tình huống tôi lý giải, năm rồi dẫn tư nhiều hơn một ít, nhưng cũng không vượt qua mười triệu, hiện tại trong huyện đang là lúc thiếu người thiếu tiền, ở đâu cũng có khó khăn, có khó khăn cũng không thể tìm lý do, phải tự mình nghĩ biện pháp giải quyết, nhiều ngời thì thêm nhiều chi tiết, nhiều cán bộ thì thêm nhiều khoản lương, trong huyện vài ngày trước đã triển khai hạng mục công trình ký túc xá, hiện tại đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851618/chuong-1423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.