Ý gì đây?
Đây là gõ mình?
Hay là có hàm nghĩa khác?
Vào đêm, dưới chăn, Đổng Học Bân và Khương Phương Phương nằm cùng một chổ, người trước đang sờ mông người sau, người sau thì đột nhiên nói đến công việc.
"Ặc, ngài nói về phương diện gì?"
"Cái gì đều được, mấy thứ quan trọng đi"
"Công trình ký túc xá đã được quyết định rồi"
"Ừm, còn cái khác? Không có gì đặc biệt à?"
"Có vài hạng mục cần ngài làm chủ, tôi cũng ra vài chủ ý thay cho ngài"
"Là vấn đề chứng thực cho số tiền của ngân sách giáo dục phải không? Cụ thể thế nào?"
"Vẫn là dựa theo ý của ngài lúc trước, tôi cho Từ huyện trưởng tận lưc bồi dưỡng cho lực lượng giáo viên"
"Cậu làm rất đúng, so với huyện khác, lực lượng giáo viên của huyện Trinh Thủy chúng ta vẫn còn thiếu"
Tay của Đổng Học Bân đã dừng lại trên mông đẹp của Khương Phương Phương, rút về không phải, mà không rút về cũng không phải, xấu hổ để nguyên trên mông đẹp của cô ấy, thật sự không hiểu là Khương Phương Phương có phải tức giận hay không, sao lại đột nhiên hỏi đến công tác. Nhưng hàn huyên một hồi, thấy Khương Phương Phương cũng không lộ ra thái độ gì, Đổng Học Bân chớp chớp mắt mấy cái, nghĩ rằng làm cũng đã làm, mặt cũng đã mất, thẳng thắn thử xem sao.
Kết quả là, Đổng Học Bân thử thăm dò ngắt nhẹ mông cô ấy một cái.
"Mông bí thư bên kia thì sao?"
"À, không có động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851586/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.