Nhà Khương mẫu.
Buổi tối mười giờ hơn.
Mưa vẫn còn rơi, kèm theo tiếng sấm.
"Vậy tôi xoa bóp?"
"Xoa như thế nào?"
"Thì xoa mấy huyệt vị là được?"
"Có thể làm tan máu bầm?"
"Sẽ tốt ngay thôi, nếu không ngài nằm đi, ngồi lạnh lắm"
"Ừm, nằm như thế nào? Đối diện cậu?"
"Ngài bị thương ở lưng, ặc, nằm đưa lưng đi, quần áo cũng phải vén lên một chút"
Đổng Học Bân giơ tay kéo chăn dưới đất lên, nhìn Khương Phương Phương chen chân chui vào trong chăn nằm xuống, hắn cũng nằm xuống, thuận thế đem chăn xốc lên một ít, chỉ che nửa người dưới của hai người, chị Khương đối mặt hắn lúc này đã chậm rãi đem quần áo kéo xuống một chút, lộ ra vết bầm, dùng ngón tay kẹp lấy lưng quần, đem toàn bộ vết bầm mở ra trước mắt Đổng Học Bân. Khương Phương Phương rất đầy ắp, nhưng chổ cần nhỏ thì rất nhỏ, Đổng Học Bân nhìn rõ bên hông eo đầy đặn của cô ấy, rất có mùi vị cốt cảm, da thịt trắng bóng xung quanh cũng gợi cảm mười phần. Bởi vì quần có dây thun, cho nên rất co dãn, nếu như buông tay, quần cũng sẽ tự động trở về, cho nên, hai tay của Khương Phương Phương cũng kẹp ở đấy, chờ Đổng Học Bân xoa bóp. Đương nhiên, nếu như đem quần kéo xuống đến bên hông, quần khẳng định sẽ bị xương hông giữ lại, dây thun cũng sẽ không đàn hồi trở về, thế nhưng như vậy thì đi xuống quá nhiều, Khương Phương Phương cũng sẽ lộ ra rất lớn, khe mông phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851581/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.