Buổi chiều.
Bốn giờ rưỡi.
Mưa không lớn, nhưng kéo dài.
Trong phòng khách nhà Khương mẫu, Đổng Học Bân giúp Khương Phương Phương thu dọn quần áo, xếp chăn giường, lau giày cao gót bị dơ.
"Cậu đừng quản, để tôi"
"Là tôi không cẩn thận làm rơi"
"Không sao, cậu cứ để đấy"
"Cái này lau xong rồi, cô đừng đụng tay"
Khương Phương Phương không đáp ứng, vẫn là đoạt lấy giày cao gót, tự mình lau: "Giày để tôi, nếu như cậu không có việc gì làm thì đi rửa đồ ăn đi, trong tủ lạnh đấy, cậu thấy thích ăn cái gì thì lấy ra, chờ tôi làm xong chúng ta cùng nhau làm cơm, đến lúc đó mẹ tôi tỉnh dậy thì có cơm ăn"
"Tốt"
"Nhớ mở đèn phòng bếp lên"
"Không cần, thấy được"
"Đèn tủ lạnh bị hư, sợ cậu không nhìn thấy"
Vào phòng bếp, Đổng Học Bân mở tủ lạnh ra lấy đồ ăn, sau khi rửa xong cũng không đợi Khương Phương Phương, hắn biết chị Khương mấy ngày nay mệt mỏi, vì vậy tự mình làm đồ ăn luôn, chờ Khương Phương Phương lau giày dọn quần áo xong tiến vào, Đổng Học Bân cũng không cho cô ấy làm cái gì, hầu như đều là hắn làm cả.
Sau khi làm xong, đã hơn năm giờ.
Hai người cũng không còn làm gì cả, ngồi sô pha xem TV, hai người cách cũng không gần, đại khái là khoảng một cánh tay, cũng không dám xem tin tức, mà là xem tiết mục văn nghệ nào đó, chương trình này cũng không tệ lắm, Khương Phương Phương không phải một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851573/chuong-1401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.