Buổi chiều.
Huyện Thành Cương.
Trong hành lang bệnh viện Đổng Học Bân sau khi tiếp xong điện thoại thì mắt lạnh cất điện thoại vào túi, bắt chuyện với y tá nhờ cô ấy chăm sóc Tuệ Lan giùm, quay người lại, Đổng Học Bân đi xuống lầu, vừa đi vừa đem mọi chuyện đảo qua trong đầu một lần, trong nháy mắt đã suy nghĩ đến rất nhiều, hắn muốn "chơi" người nào, thủ đoạn rất nhiều, bất quá Đổng Học Bân đều nghĩ cái đó đều quá ôn hòa, đó chính là phương pháp chỉ có thể dùng đến khi có xung đột mâu thuẫn bình thường, còn lần này thì không giống, vợ và đứa nhỏ thiếu chút nữa bị sự ích kỷ và đê tiệ của đám lãnh đạo và cán bộ huyện Thành Cương hại chết, một vài thủ đoạn bình thường Đổng Học Bân căn bản là không dự định dùng, thủ đoạn không lột ra rút thịt thì sao có thể giải được mối hận trong lòng Đổng Học Bân? Hắn không muốn tiện nghi cho đám khốn huyện Thành Cương này, khẳng định phải bắt bọn chúng trả giá lớn, trả giá bằng máu!
Về phần ảnh hưởng?
Ảnh con mẹ nó chứ hưởng!
Cán bộ của huyện Trinh Thủy bị huyện Thành Cương phái người vây công, Khương Phương Phương bị thôn dân do huyện Thành Cương phái ra phun trúng một ngụm dàm, Tuệ Lan và đứa nhỏ bị mấy người của huyện Thành Cương thiếu chút nữa hại chết...
Huyện Thành Cương!
Huyện Thành Cương!
Tất cả đều là bọn họ!
Đổng Học Bân đã không thể nhịn được nữa!
Hiện tại dù là Thiên Vương lão tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851529/chuong-1380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.