Buổi chiều.
Nổi gió, còn không nhỏ.
Vù vù vù vù, giống như tiếng khóc.
Tất cả mọi người vừa ăn cơm nước xong từ căn tin đi ra đều bị gió thổi làm cho lắc lư, cũng may trận gió này chỉ là gió nhỏ, nhưng cát bụi vẫn bay lên mù mịt.
" Đổng huyện trưởng"
"Tiểu Diêu, đang tìm cô đây"
"Gió to thật, phù, ngài nói đi"
"Tôi đi huyện Thành Cương làm việc, ngày mai mới trở về"
"Vậy tôi đi với ngài? Bằng không tôi tìm tài xế?"
"Không cần, một mình tôi đi là được, bên này có việc tùy thời liên hệ tôi"
"Tốt, trên đường nhất định chú ý an toàn, ngày hôm nay có gió cấp sáu đấy"
"Được, cô bận đi, nhanh chóng vào ký túc xá đi, đừng để gió thổi hư da, ha ha"
Đổng Học Bân đứng trong đại viện cũng nheo con mắt lại, tận lực không cho gió bụi thổi vào mắt, sau đó đẩy tay cho Diêu Thúy trở về, hắn không lên lầu, mà hơi nghiêng người đi đến chiếc Land Rover của mình, nhanh chóng đóng cửa xe lại. Phù, tóc bị thổi loạn rồi, mở kính ra soi chải chải lại đơn giản, cuối cùng còn phủi đất cát trên người.
Cái khí trời này.
Thật khó chịu.
Đổng Học Bân mới đến có hai tháng, vẫn không quá quen, da hắn vốn khá dày, nhưng kết quả mới bị thổi vài ngày đã cảm giác được da khô rõ ràng. Thật ra trước đây gió của bên kinh thành và thành phố Phần Châu nơi hắn công tác cũng không nhỏ, cách một tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851519/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.