Mười giờ hơn.
Dưới bầu trời đêm.
Tất cả tiêu điểm của mọi người trong gia thuộc viện đều tập trung về chiếc xe cứu thương đậu ven đường, cử xe đóng cha85t, cũng nhìn không thấy tình huống bên trong là gì.
Dân chúng đều nghị luận.
" Đổng huyện trưởng đi vào đã nửa ngày rồi"
"Rốt cục được không hả?"
"Ai mà biết, Đổng huyện trưởng thật sự biết ngoại khoa sao?"
"Có thể là bó tay rồi không, bác sĩ còn chưa đến nữa"
Một phút đồng hồ...
Hai phút...
Ba phút...
Mông Duệ nhìn thời gian, "Đi vào năm phút đồng hồ rồi hả?"
"Không." Khương Phương Phương nói: "Bảy tám phút rồi."
Trương Vạn Thủy sắc mặt ngưng trọng, "Không phải nói vợ của lão Sở tối đa chỉ có thể kiên trì bảy tám phút sao?"
Trình Phú Quang và phu nhân ông ấy cùng nhau đứng ở đàng kia, "Cũng không biết tình huống bên trong thế nào, bằng không vào xem? Cho y tá đi hỏi hỏi?"
Khương Phương Phương nói: "Đổng huyện trưởng còn đang làm giải phẫu, hắn nói giao cho hắn, thì giao cho hắn đi."
Bởi vì chuyện hôn lễ của con trai, phó bí thư Trương Vạn Thủy luôn thấy Đổng Học Bân không vừa mắt, nói: "Đổng huyện trưởng một người khẳng định không được, bác sĩ còn chưa tới?"
Y tá nhìn bên ngoài, xe còn chưa có tới.
Khương Phương Phương gọi điện thoại cho thư ký, "Hiểu Na, người đón được chưa?"
Lý Hiểu Na rất nhanh nói: "Tôi đi trên đường thì thấy bọn họ! Đã cho bác sĩ lên xe! Đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851491/chuong-1362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.