Trong phòng làm việc.
Trà hương bay ra bốn phía.
Đổng Học Bân trong lòng cảm khái một hồi, cũng không nghĩ chuyện phiền não này, bưng ly trà đưa cho Trần Tiểu Mỹ, "Không nói cái này, tới, uống chút trà."
Trần Tiểu Mỹ hai tay tiếp lấy, "Cảm ơn."
Đổng Học Bân cười ha ha, "Nếm thử thế nào."
Trần Tiểu Mỹ ngửi hương trà, cầm cái chén nhấp một ngụm rất hưởng thụ, ừm một cái, lại nhấp một ngụm, thở ra nói: "Trà ngon, quá tinh khiết."
Đổng Học Bân cũng pha cho mình một ly, uống một ngụm, cũng được.
Trần Tiểu Mỹ là thật tâm nghĩ trà ngon, "Tôi thật không uống qua lá trà tốt như vậy, ngài cái này... Đây là trà gì? Sao mùi vị không giống với lá trà bình thường?"
Đổng Học Bân cười cười, "Bạch trà, cụ thể cái gì tôi cũng không hiểu, người ta đưa."
Trần Tiểu Mỹ à một tiếng, "Bạch trà nghe nói cũng là trà tốt, tôi là lần đầu tiên uống."
Vừa nghe, Đổng Học Bân đã lấy ra một hộp bạch trà nữa đi về phía trước, "Thích uống thì đem đi, tôi cũng không hiểu trà, uống cũng là lãng phí, ha ha."
Trần Tiểu Mỹ xua tay nói: "Không được không được."
Đổng Học Bân nói: "Không có việc gì, tôi còn vài hộp, cầm đi."
Trần Tiểu Mỹ đẩy nửa ngày, mới nói: "Coi tôi cái này, ngài bình phục tôi không mang tới vật gì, ngược lại còn lấy đồ từ chổ của ngài."
"Không khách khí như vậy, uống hết thì đến chổ tôi lấy tiếp."
"Vậy tôi không khách khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851422/chuong-1327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.