Khâu lại xong.
Cơ quan nội tạng không còn xuất huyết.
Trán của Đổng Học Bân cũng ra chút mồ hôi, trên bàn giải phẫu là bạn trai của tiểu Tĩnh, hắn tự nhiên để bụng, tinh thần cũng rất tập trung, cũng vô cùng tiêu hao tinh lực.
"Được!" Trợ thủ thứ nhất không nhịn được nói.
"Tốt!" Trợ thủ thứ hai cũng giơ nắm tay.
Bác sĩ mổ chính nhìn Đổng Học Bân, "Kỹ thuật tốt!"
Y tá mập lúc này cũng không nói cái gì, nhanh chóng đem tới một khăn mặt, đi tới lau mồ hôi trên trán cho Đổng Học Bân, trong tái không có khinh thường.
Đổng Học Bân mặt không biểu tình nói: "Huyết áp."
Y tá mập lập tức nhìn, "Năm mươi lăm."
Đổng Học Bân nhíu mi một chút, "Tim đập."
"Tim đập năm mươi." Y tá mập nói.
Đổng Học Bân lẩm bẩm: "Không đúng."
"Chờ một chút." Bác sĩ mổ chính cũng biết không thích hợp, đợi một hồi lại nhìn một chút các thông số sinh mạng của Tôn Khải, sắc mặt cũng thay đổi, "Huyết áp còn thấp! Đây là..."
Trợ thủ thứ nhất hít vào một hơi, "Còn có chổ xuất huyết!"
Trợ thủ thứ hai ngạc nhiên nói: "Đều đã khâu lại rồi mà? Sao còn nữa?"
"Không tốt! Huyết áp bệnh nhân lại giảm xuống! Giảm xuống rất nhanh! Sắp không được!" Y tá mập lớn tiếng nói.
Năm mươi...
Bốn mươi lăm...
Ba mươi lăm...
Đổng Học Bân không nói hai lời đi tới dùng ngón tay đặt lên trên cổ Tôn Khải, sau đó đưa một tay khác ra, đặt trên bụng hắn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851389/chuong-1311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.