Buổi sáng.
Mười giờ hơn.
Đại viên thị cục vẫn rất lộn xọ, nhân viên thì đứng xem náo nhiệt, Đổng Học Bân thì yêu cầu gọi điện thoại, còn có lãnh đạo cấp trên.
Trước xe.
Tương Tung im lặng, nhiều người như vậy không ngăn được hắn? Hơn mươi khẩu súng đều không được?
Đối với lời của Lữ bộ trưởng, Tương Tung có chút không tin, sao có thể, nếu quả thật như vậy, thế người thanh niên này rốt cuộc có sức chiến đấu gì? "Lãnh đạo cũ, người nọ thật như vậy... Hắn hiện tại đang bị thương, cho dù có thể đánh, song quyền khó đi bốn tay, huống chi người có thể nào cũng không cản được đạn mà? Tôi thấy đẳng cấp hồ sơ của hắn rồi, nhưng mặc dù hắn có cống hiến lớn, cũng không thể tùy tiện xông vào cơ quan chúng tôi đánh người chứ?
Lữ bộ trưởng nói:" Cái này không thể sử dụng thường thức để so sánh"
Tương Tung giật giật lông mi: "Lãnh đạo, nhưng hắn..."
"Được rồi, cứ làm theo lời tôi nói đi, mọi người rút đi, đừng đứng ở đây nhìn nữa, bảo người của cậu nên làm gì thì đi làm đi, đã đủ rối loạn" Lữ bộ trưởng phất phất tay: "Xử lý như thế nào trong lòng tôi đều biết"
Tương Tung không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái, gọi người trong cục tới.
"Lữ lão."
"Lữ bộ trưởng."
"Sao ngài tự mình tới?"
Phía sau mấy người phó cục trưởng và cán bộ thị cục đi tới đây.
Cửa vừa mở ra, Lữ lão gia tử được Tương Tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851362/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.