Thị cục.
Trong sân.
Đại khái khoảng mười giờ trưa.
Tương Tung cầm điện thoại di động nhíu nhíu mà, im lặng một hồi, mới nói với người thủ hạ: "Đi phòng hồ sơ tìm tôi, tôi đi qua"
"Vâng"
"Vậy này cậu biết là được"
"Ặc, vâng, tôi rõ ràng cục trưởng"
Tra không được người này, theo tình hình chung căn bản là không có khả năng.
Tương Tung biết, hiện tại chỉ có một giải thích, đó chính là hồ sơ của Đổng Học Bân không phải không có, mà là bị bảo mật, ngay cả mạng nội bộ của quốc an thành phố bọn họ cũng không có quyền hạn tra. Tương Tung trong lòng mang theo nghi hoặc, khẳng định là muốn biết rõ về Đổng Học Bân, cho nên muốn đi phòng hồ sơ đem quyền hạn của mình đăng ký kiểm tra, Tương Tung làm người đứng đầu quốc an thành phố, quyền hạn đương nhiên cực cao.
Cúp điện thoại, Tương Tung nói: "Tôi đi phòng hồ sơ một chuyến, các người coi chừng người kia trước, bảo mọi người đóng chốt bảo hiểm, không nên cướp cò"
Xử lý ôn hòa như thế?
Còn cho đóng chốt bảo hiểm?
Một người cán bộ nói: "Nhưng hắn vừa rồi..."
Tương Tung nói thẳng: "Không cần hỏi, làm đi!"
Bọn họ cũng không dám nhiều lời, lập tức đi qua rút một ít người lại, để bốn người cầm súng nhìn thẳng Đổng Học Bân, chốt bảo hiểm cũng đóng lại.
Ai cũng không rõ ràng hành động của Tương Tung có dụng ý gì, bởi vì chẳng ai nghe được cú điện thoại kia.
Trên thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851357/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.