Buổi chiều hai giờ.
Máy bay cất cánh.
Vừa cất cánh, Ngu Thiến Thiến ngủ bên cạnh tựa như có vẻ tỉnh lại, mí mắt giật giật, Ngu Mỹ Hà sợ bị con gái thấy, nhanh chóng lấy cái áo khoác từ trong bọc đồ đặt dưới chân ra, phủ lên đùi, làm bộ có chút lạnh, nhưng trên thực tế là che lấy tay của Đổng Học Bân đang nắm lấy tay cô ấy, cẩn thận quay đầu lại nhìn cha mẹ, lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm.
Chị Ngu này.
Da mặt mỏng quá.
Thấy chị Ngu vẻ mặt khẩn trương, Đổng Học Bân cũng có chút buồn cười, tiểu Thiến Thiến đã sớm biết chuyện của hai người bọn họ, còn về phần Liễu Thành Long bọn họ ở phía sau, cũng nhìn không thấy.
"Chị Ngu, các người đi chỗ nào chơi?"
"Rất nhiều chổ, ừm, chủ yếu là Tam Á."
"Tam Á à, tôi chưa từng đi qua, thế nào?"
"Cũng được, đặc biệt đẹp, nhất là phong cảnh cạnh biển."
"Ừm, ngày nào đó rảnh rỗi tôi cũng phải đi nhìn, được rồi, các người có chụp ảnh không?"
"Có, trong máy ảnh, cậu chờ một chút, chị lấy cho cậu."
Ngu Mỹ Hà rút tay từ trong tay Đổng Học Bân ra, cúi đầu tìm tìm trong túi xách, lấy ra một xấp ảnh chụp, đưa đến trước mặt hắn, "Đây."
"Tay tôi không động được, chị lật cho tôi coi đi."
"Tốt, vậy, vậy cậu xem rồi là được."
Ngu Mỹ Hà tay trái bị con gái kéo, chỉ có thể dùng tay phải, tại trước mặt Đổng Học Bân lật từng tấm cho hắn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851325/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.