Hừng đông.
Bốn giờ hơn.
Đổng Học Bân từ quầy hàng cười tủm tỉm đi trở về, không chỉ mang theo một qu thẻ bạc thấp nhất, trong tay còn cầm hai đồng tiền xu.
Trương Long Quyên cười ha ha chỉ chỉ hắn cách đó không xa, "Tên nhóc này."
Trầm Tiểu Diễm nhìn về phía em gái, "Chị thấy sao hắn có loại kỳ khai đắc thắng vậy?"
"Em cũng đã nhìn ra." Trầm Tiểu Mỹ đều hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, không ngờ rằng Đổng Học Bân không chỉ không cho rằng chịu nhục ngược lại còn cho rằng quang vinh, "Ngày hôm nay quá mất mặt."
Trương Long Quyên cười nói: "Không có gì mất mặt cả, Tiểu Đổng là cái tính cách này, chị thật sự là càng ngày càng thích, thật thú vị, ha ha."
"Cái này còn gọi là thú vị?" Trầm Tiểu Mỹ vỗ vỗ cái trán.
Trầm Tiểu Diễm bất đắc dĩ cười nói: " Da mặt của Đổng tiên sinh không phải dầy."
Trương Long Quyên cười, "Ha ha, tên nhóc này là làm kinh tởm người ta."
Đi tới trước mặt các nàng, Đổng Học Bân nhìn mấy người, "Các người nói tôi cái gì vậy?"
"Không nói cái gì." Trương Long Quyên nhìn nhìn hắn, "Bị tên nhóc cậu làm như thế, tâm tình của chị cũng tốt rồi, ha ha."
Đổng Học Bân tâm tình cũng không sai, thẻ bạc tới tay, vậy cái gì cũng tốt, vì vậy đem hai đồng lẻ đưa cho Trương Long Quyên, "Tiền thối đây."
"Được, nhận." Trương Long Quyên cất vào trong cái bóp trống rỗng của mình.
Trầm Tiểu Mỹ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851273/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.